Chương trước
Chương sau
Tư Mã Ngọc Như giật nảy mình một cái, sao cô ta không nghĩ

tới chuyện này, một khi Thượng Quan Yến Nhi lên nằm quyền,

Ngọc Thanh sẽ thành cái đinh trong mắt cô ta, cái gai trong thịt.

Đến lúc đó, không phải là cô ta sẽ nghĩ biện pháp giết chết Ngọc

Thanh

Không được, cô ta tuyệt đối không thể để Thượng Quan Yến Nhi

hay là những người phụ nữ khác cướp đi vị trí nên thuộc về cô

ta

Gia sản và công ty của Lục Vinh Hàn nên thuộc về Ngọc Thanh,

người nào cũng đừng nghĩ tới chuyện cướp đi một đồng.

*Y Hạo Phong, tôi tuyệt đối sẽ không để gian kế của các người

thực. hiện được, Thượng Quan Yến Nhi đừng nghĩ lên nắm

quyền.” Cô ta thở hổn hến rời đi.

Y Hạo Phong chậm rãi uống một ngụm cà phê, khóe miệng hơi

nhếch lên chút ý cười ác độc, dây là khoái cảm sinh ra sau khi

cho kẻ địch một kích trí mạng.

Thực sự không nghĩ tới, Tư Mã Ngọc Như cũng sẽ có ngày như

vậy. Đúng là ông trời có mắt.

Lúc này, đám Lục Lãnh Phong đã leo tới giữa sườn núi

Kiến Dao và Kiến Diệp còn nhỏ, không thích hợp leo lúi, Khải

Liên và vú em đã dẫn theo bọn họ ngồi cáp treo đi lên đỉnh

trước.

Trên núi gió lạnh khẽ lướt qua.

Mọi người ngồi trên tảng đá nghỉ ngơi một lát.

Tư Mã Ngọc Thanh uống một ngụm nước to: “Hôm nay leo núi

xong, có lẽ em sẽ mất một cân thịt”

“Chị xem, đợi em ăn mấy miếng thịt bò lại bổ sung thịt ngay ấy

mà” Lục Sênh Hạ cười hì hì.

“Chị nhắc tới thịt bò, em có chút đói bụng.” Tư Mã Ngọc Thanh

liếm đầu lưỡi.

“Hôm nay chúng ta sẽ đóng quân dã ngoại trên đỉnh núi ạ?” Hứa

Kiến Quân hỏi.

“Đúng vậy.” Hy Nguyệt cười khế nói

“Thật tốt quá, con thích đóng quân dã ngoại” Hứa Kiến Quân vui

vẻ vỗ tay.

Cố Nhược Đồng quan sát cảnh sắc ở phía xa: “Ở trên núi nhìn

thành phố Long Minh thật đẹp, đây là lần đầu tiên tôi đi leo núi

kể từ khi tới thành phố Long Minh”

“Chúng tôi hoạt động rất nhiều, nếu không phải chị Dĩ Nhiên

mang thai, chị ấy và anh Nhân Thiên sẽ tới. Sau này chỉ cần cô

rảnh đều có thể tới tham gia.” Hy Nguyệt cười nói.

“Mọi người cùng nhau chơi đùa, thực sự rất vui vẻ, một mình

chơi không có ý nghĩa lắm.” Cố Nhược Đồng nói.

“Bởi vì có chúng cháu ở đây, mọi người mới có thể vui vẻ, đúng

hay. không? Trẻ con chính là quả vui vẻ của người lớn” Hứa Kiến

Quân nghiêng đầu, ngọt ngào ngây thơ nói

Cố Nhược Đồng gật đầu nói: “Đúng vậy, chính vì có trẻ con mới

náo nhiệt.”

“Vậy sau này dì và cậu Như Thông sinh nhiều mấy đứa” Hứa Kiến

Quân biết thời biết thế, trả lời rất nhanh.

Tân Như Thông vừa mới uống một ngụm nước, lập tức phun ra

hết. “Bảo bối, hôm nay nho rất ngon, ăn nhiều mấy quả đi.”

Anh ta lấy mấy quả nho ra nhét vào trong miệng Hứa Kiến Quân,

chặn cái miệng nhỏ nói lung tung.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.