Chương trước
Chương sau
Y Hạo Phong uống một ngụm cà phê, không chút hoang mang

nói “Buổi sáng hôm nay, Lục Vinh Hàn gọi điện thoại cho bà cụ,

nói với bà cụ, ông ta đã chia tay với cô, bảo bà cụ yên tâm”

Toàn thân Tư Mã Ngọc Như run lấy bẩy.

Chuyện này giống như sấm sét giữa trời quang, từ trên trời

giáng. xuống giã mạnh lên đầu cô ta.

“Bà nói linh tỉnh, chuyện này không có khả năng.”

“Đàn ông ấy à, một khi thay lòng đổi dạ, tám con ngựa đều

không kéo lại được. Thượng Quan Yến Nhi trẻ tuổi xinh đẹp,

nhiệt tình hào phóng, e rằng Lục Vinh Hàn sẽ tỏa sáng mùa

xuân thứ hai trên người cô ta, không có khả năng hi tìm đường

ra cho bản thân, tính toán tối đa cho mình.” Y Hạo Phong mang

theo vài phần đồng tình nhìn cô ta, còn tưởng rằng Lục Vinh

Hàn sẽ quyết một lòng yêu cô ta cả đời, không nghĩ tới có một

ngày kỳ tích xảy ra.

Tư Mã Ngọc Như đầu choáng mắt hoa lửa giận trong lòng bốc

cháy. ngùn ngụt.

Rõ ràng là cô ta nắm chặt Lục Vinh Hàn trong lòng bàn tay, sao

lại có người dễ dàng cạy góc tường như vậy?

*Y Hạo Phong, thực ra tôi biết bà vẫn luôn yêu Vinh Hàn, tuy

anh ấy rời đi, nhưng bà vẫn hi vọng có ngày làm lành với anh ấy.

Nhưng con dâu tốt của bà không nghĩ như vậy, Thượng Quan

Yến Nhi là cô ta giới thiệu cho Lục Vinh Hàn, cô ta không suy

nghĩ cho mẹ chồng như bà chút nào, hành động này sẽ khiến bà

và Lục Vinh Hàn vĩnh viễn không. có cơ hội quay lại với nhau”

Y Hạo Phong cười nhạo một tiếng: “Nếu chuyện này thực sự do

Hy Nguyệt làm, vậy tôi còn phải khích thuận. Nếu Thượng Quan

Yến Nhi không tốt, cũng hơn cô nha. Nhưng mà con bé không

có thời gian quản những chuyện xấu xa này, cô hoài nghỉ con

bé, chẳng bằng hoài nghỉ tôi, nói không chừng là tôi giới thiệu ấy

chứ”

Bà ấy vốn đang nói giốn, Tư Mã Ngọc Như lại cho là thật, chỉ

trong nháy mắt bật dậy khỏi ghế.

*Y Hạo Phong, chuyện này là bà làm sao? Bà quá vô liêm sỉ rồi,

vì đuổi ôi đi, vậy mà giới thiệu phụ nữ cho Vinh Hàn”

'Y Hạo Phong vô cùng bình tĩnh, mỉm cười nói: “Tôi phải hỏi cô

làm gì ấy, ngoan ngoấn ở nhà họ Lục làm vợ bé, không phải rất

tốt sao? Cứ thích làm chuyện không biết tự lượng sức mình,

không có mệnh thái hậu, lại toàn thân bệnh thái hậu. Kết quả tự

mình tìm đường chết.” Tư Mã Ngọc Như có kích thích muốn thắt

cổ, cô ta cũng hối hận, hối hận mình quá thiếu kiên nhẫn.

chiêu sai cả bàn cờ.

“Nếu không có Hy Nguyệt cấu kết với bà làm việc xấu, bà đã

sớm bị Vinh Hàn đá về bờ bên kia đại dương, đâu còn có thể ở

nhà họ Lục làm thái hậu?”

Y Hạo Phong nhún vai: “Trên thế giới này không có nếu. Thực ra

cô vẫn ở nhà họ Lục, thì vẫn giấm lên đầu tôi, tôi không quật ngã

được. cô. Hãnh diện của tôi hiện giờ, còn không phải nhờ cô cho

cơ hội.”

Tư Mã Ngọc Như nghiến răng: “Bà cho rắng Thượng Quan Yến

Nhỉ là con chim tốt đẹp gì sao? Nếu cô ta gả cho Vinh Hàn, lại

sinh ra con trai, còn không phải sẽ tranh tài sản với Lục Lãnh

Phong”

*Có phải cô đã quên rồi không, bây giờ người nắm quyền ở nhà

họ Lục là Lãnh Phong, không phải Vinh Hàn. Cô ta chỉ có thể

tranh gia sản của Vinh Hàn, không có một chút liên quan nào với

Lục Thị. Gia sản của Vinh Hàn Lãnh Phong sẽ không tranh một

đồng, tiền bạc và công. ty trong tương lai, chắc chẳn sẽ chia cho

Ngọc Thanh và con riêng kia. Đối thủ cạnh tranh lớn nhất của

Thượng Quan Yến Nhi là ai, không cần tôi nói, cô hẳn là biết rất

rõ.”

Y Hạo Phong chậm rãi nói: “Còn có một chuyện, cô vẫn chưa thể

chuyển lên chính thức, Tư Mã Ngọc Thanh cuối cùng sẽ có thân

phận con riêng, mà đứa bé kia là con trai trưởng, chắc chắn sẽ

giẫm lên đầu Ngọc Thanh.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.