Thẩm Thời Trạm phát hiện Lạc Mân thất thần, thân dưới mang tính trừng phạt dùng sức thúc một cái, vừa vặn đâm vào điểm mẫn cảm của cậu, kéo theo một tiếng thở dốc ngọt ngào của người kia.
Cậu hồi thần, phát hiện Thẩm Thời Trạm bất mãn, giơ tay kéo thấp đầu hắn, liếm láp trên môi hắn ý tứ lấy lòng mười phần.
Thẩm Thời Trạm được xoa dịu thành công, tay vỗ về chơi đùa trên eo Lạc Mân một đường đi lên, giữ cằm cậu hôn sâu. Hai cái lưỡi truy đuổi nô đùa, anh tới em lui, cuối cùng vẫn là Thẩm Thời hơn một bước, kéo lưỡi Lạc Mân vào trong miệng mình, ngậm lấy ra sức chơi đùa.
Lạc Mân cũng vội vàng nghênh đón, ngửa đầu mặc hắn bắt nạt. Eo mềm tinh tế theo sự công kích của Thẩm Thời Trạm chậm rãi uốn éo. Phía sau bị đâm rút nhanh chóng làm cho miệng nhỏ không chịu nổi càng nhiệt tình hơn, Thẩm Thời Trạm lui ra ngoài, nó liền tầng tầng lớp lớp mút vào giữ lại, kéo vào trong, câu đến Thẩm Thời Trạm chỉ muốn dùng sức đâm xuyên bụng mềm của Lạc Mân.
Bị cậu câu dẫn có phần không chịu nổi, Thẩm Thời Trạm lại gần ghé vào tai cậu khàn khàn hỏi, “Bảo bối… Sao lại phóng đãng như vậy… Hả?”
Hôm qua vừa gặp mặt, lúc mới đầu Lạc Mân cũng chỉ chủ động một chút. Lúc sau đao thật súng thật tiến lên, rất nhanh bắt đầu xấu hổ, chỉ biết ôm cổ Thẩm Thời Trạm khe khẽ thở dốc, không để ý bị tình dục mê hoặc, nghênh hợp mà nhiệt tình một chút, tự quậy mình đỏ cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-y-tinh-tham/1320603/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.