Về đến nhà Vô Ưu đã thấy nhà cửa bị lục tung tóe, không hỏi cũng biết là tác phẩm của ai. Cô đi vào xem xét một vòng, kiểm tra hủ gạo thấy còn nguyên cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Kiến Dương thì đã ra suối gần đó gánh nước rồi, nhưng cũng đi khá xa. Cho nên mỗi lần cậu chỉ có thể gánh về hai thùng nước cho hai anh em dùng một ngày. Mà hai anh em cũng không dùng bao nhiêu nước hai thùng cũng đủ rồi.
Vô Ưu bắt đầu đem nồi chảo trong không gian ra để nấu, gia vị cũng như vậy. Một lúc sau, bửa ăn đã ra lò có cơm trắng, canh sương hầm khoai tây, cải xào và một chén nước chấm. Ăn như vậy là đủ rồi. Cũng may là Kiến Dương rất khờ dễ bị dụ, chứ nếu là người nhà Vô Ưu thì khó nói. Chính vì vậy mà có món ngon không thể đem cho cả nhà ăn cô cũng thấy đáng tiếc. Dù sao để trong không gian bao lâu cũng không bị hư nên cô cũng chỉ có thể lâu lâu có cơ hội mới đem ra một lần.
Gánh nước về, Kiến Dương cũng ướt sủng nước, đó là do cậu đã tắm ngoài suối luôn rồi. Cậu đặt hai thùng nước xuống, sau đó cởi áo ra. Chỉ mặc quần đi vào nhà, lại chổ treo quần áo lấy một bộ đồ cũng cũ kỹ rách nát rồi đi vào một góc khuất thay vào. Đồ ướt thì để trong chậu sáng mai đi giặt. Vô Ưu cũng theo ký ức Khuynh Nhu lại lấy một bộ đồ rồi đi ra ngoài xách thùng nước vào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-uu-ta-doi-bung-roi/2583768/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.