Cục diện rối ren, từ đầu tới cuối đã định như vậy!
Không nói chuyện có thể bắt được kẻ trộm, cho dù thật sự muốn bắt chúng, vậy cũng sẽ đắc tội với Hoa Tứ Thiếu.
Lần đầu tiên Triệu Nam Thiên sinh ra cảm giác vô lực, vốn lúc đầu anh còn muốn lập chút thành tích trong tập đoàn Hoa Khoa, dù không khiến cho Tô Mục Tuyết xem trọng thì tối thiểu cũng không làm một vệ sĩ tầm thường như thế nữa.
Như thế cũng tốt, kết cục tiến thối lưỡng nan!
Nếu như ngày kia không đưa ra một lời giải thích, anh và Từ Minh sẽ bị đẩy ra làm người chịu tội thay, tám chín phần còn có thể bị công ty đổ lên đầu mấy tội danh nữa.
Với tính cách xấu xa kia của Tôn mập, chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội đánh chó lạc đường này, nói không chừng sẽ đổ tất cả những chuyện bẩn thỉu lên trên đầu anh!
Đến lúc đó mất việc chỉ là chuyện nhỏ, không chừng còn bị xử tội theo pháp luật, đây mới là chuyện vô cùng oan uổng!
Cùng với sự trầm mặc của Triệu Nam Thiên, trong phòng yên tĩnh đến mức kỳ lạ.
Lần này không cần Vương Như Nguyệt mời rượu, Triệu Nam Thiên cũng tự mình rót liên tiếp hai ly.
Chén rượu lạnh như băng chảy vào bụng, suy nghĩ của anh cũng dần dần rõ ràng hơn, tất cả chuyện này nhìn như hoàn mỹ, nhưng nếu suy nghĩ kỹ hơn một chút thì lại có rất nhiều chỗ không giải thích được.
Nếu như những người này thật sự toàn tâm toàn ý giúp đỡ Hoa Tứ Thiếu che giấu, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870336/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.