Vương Như Nguyệt tâm trạng rối bời, gật đầu.
Cuối cùng Triệu Nam Thiên cũng hỏi: “Rốt cuộc là ai, đáng giá để chồng cô phải nịnh bợ như thế?”
Anh ta có nghĩ kiểu gì cũng không nghĩ ra được với thân phận địa vị của Hàn Phong cũng được xem là lãnh đạo cấp cao nhỉ? Đối phương rốt cuộc là nhân vật tầm cỡ nào mà đáng giá để gã ta tốn sức tốn công nịnh bợ như thế, thậm chí không tiếc, chắp tay dâng cô vợ xinh đẹp như hoa lên như thế?
Vương Như Nguyệt giải thích: “Được tổng bộ phái xuống lấy uy, tên là Hoa Bắc, xưng là Hoa Tứ Thiếu!”
Triệu Nam Thiên giật mình, mắc dù việc này còn rất nhiều chỗ đáng nghi vấn, nhưng cuối cùng cũng biết rõ được chút da lông gì đó.
Tập đoàn Hoa Khắc là một trong những sản nghiệp của gia tộc nhà họ Hoa, người này dám xưng là Hoa Tứ Thiếu, chắc chắn là công tử thiếu gia dòng chính nhà họ Hoa.
Còn Hàn Phong, chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ quản lý chi nhánh Thiên Châu, tất nhiên phải ôm bắp đùi của chàng công tử Hoa Tứ Thiếu rồi.
“Hoa Tứ Thiếu đó…” Triệu Nam Thiên không biết nên nói thế nào nữa.
Vương Như Nguyệt biết suy nghĩ của anh ta, tự giễu: “Mặc dù tôi già đi nhan sắc cũng phai tàn, nhưng tự xem lại thì vẫn còn chút mị lực. Tên Hoa Tứ Thiếu kia có lẽ chướng mắt tôi, nhưng nếu tôi cố tình dụ dỗ thì khó nói trước liệu gã ta có bị trói lại hay không! Đàn ông ấy mà, tìm chút mới mẻ mà thôi, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870335/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.