Vương Như Nguyệt đặt ly rượu xuống, gương mặt lại tiếp tục nổi lên hai mảng đỏ ửng.
Cô ta nháy mắt, hỏi: “Lời hứa gì?”
Triệu Nam Thiên tối sầm mặt: “Giúp tôi giới thiệu với ông chủ công ty Vật Nghiệp, cô nói là ông ta biết mọi chuyện mà!”
Thật ra không cần đến Vương Như Nguyệt giới thiệu, chính anh ta cũng có thể tìm tới công ty Vật Nghiệp.
Nhưng việc này vốn là phân phó của công ty giao xuống, cứ xem như anh ta có tìm đến cửa hỏi gặp thì chưa chắc người ta sẽ đáp ứng anh ta.
Với lại, ý của cấp trên chính là tìm dê để thế tội, sao có thể cho anh ta biết nội tình được?
Triệu Nam Thiên cảm thấy, với tính cách của Vương Như Nguyệt thì chẳng có lý do gì để lừa gạt mình, nhưng lúc này cô ta không nhận nợ do mình làm là ý gì đây? Chẳng lẽ cô ta lại có mưu đồ gì khác?
Vương Như Nguyệt lắc lắc ly rượu, ra vẻ kinh ngạc, hỏi: “Không phải tôi đã giới thiệu giúp anh rồi sao?”
Triệu Nam Thiên không hiểu: “Cô giúp khi nào…”
Lời chỉ kịp nói đến đây thì anh ta bỗng dưng sửng sốt, trong đầu dần hiện lên một ý nghĩ khác lạ, thêm cả sự nhắc nhở của Vương Như Nguyệt quá rõ ràng.
Triệu Nam Thiên cuối cùng cũng nhớ ra mình đã thấy cái gã mập ú kia ở đâu!
Có nhân viên giới thiệu rõ ràng chi tiết những gì bức ảnh được treo trên tường phòng bảo vệ. Người đầu tiên chính là anh ta, trên bức ảnh còn giới thiệu chức vụ, người trong ảnh rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870334/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.