Triệu Nam Thiên cũng chậm rãi mở miệng: “Vậy chúng ta phải tương kế tựu kế rồi!”
Vương Như Nguyệt cũng là người thông minh: “Ý của anh là đồng ý với tên khốn khiếp Hàn Phong kia sao?”
Không đợi Triệu Nam Thiên thừa nhận, cô ta đã nhanh chóng lắc đầu: “Không được, cho dù thực sự gặp được Hoa Tứ Thiếu, vậy anh ta dựa vào cái gì để tin tưởng hai ta?”
Triệu Nam Thiên nói một cách chắc chắn: “Cho nên những sổ sách kia phải nằm trong tay chúng ta rồi.”
Vương Như Nguyệt không nghi ngờ gì, dù sao cô ta cũng đã nhìn thấy bản lĩnh của Triệu Nam Thiên rồi, nếu như ngay cả chuyện lấy lại sổ sách mà anh cũng không làm được, vậy người khác cũng đừng mong làm được.
Sau khi hai người thương lượng cần thận một lúc, lúc này Vương Như Nguyệt mới bấm điện thoại.
“Vương Như Nguyệt, con mẹ nó cô còn dám gọi điện cho ông à?” Hàn Phong vừa dứt lời, đầu bên kia đã truyền đến tiếng va chạm bạch bạch bạch, hơn nữa còn kèm theo tiếng rên rỉ cao vút của phụ nữ.
Vương Như Nguyệt và Triệu Nam Thiên liếc nhau, dưới tác dụng của cồn, mặt hai người đều đỏ đến tận mang tai.
Cô ta hít sâu một hơi, lúc này mới bắt đầu chậm rãi nói những gì hai người vừa bàn bạc.
“Đổi ý rồi hả? Con mẹ nó nếu cô sớm nghe lời như thế thì ông đây đỡ được bao nhiêu chuyện? Ngày mai đó! Tắm rửa sạch sẽ, ngoan ngoãn chờ điện thoại của tôi, nếu còn dám đùa giỡn nữa, cẩn thận tôi giết chết cô!” Hàn Phong đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tong-tai-em-ngoan-cho-anh/870337/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.