🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong một căn biệt thự ở ngoại ô, người đàn ông tuổi tầm ba mươi, trên miệng ngậm điếu xì gà thoải mái gác tay lên ghế.



Hắn nhìn về phía Lương Bình đang đứng đối diện: “Khá lắm Lương Bình. Tôi đã nghe Lý Cung báo lại. Không uổng công anh em tin tưởng cậu.”



Lương Bình bề ngoài lạnh lùng, nhưng lời nói ra có vài phần cung kính: “Anh Năm quá khen. Đây là chuyện em nên làm.”



Từ Khải búi tóc nửa đầu, đeo kính trí thức nhưng ánh mắt hắn ta lại toát lên vẻ xảo quyệt: “Tôi đã đề cử qua cậu với đại ca. Đợi xong nhiệm vụ lần này, những đơn hàng lớn trong tương lai sẽ phân công cho cậu.”



Lương Bình cong môi: “Được vậy thì tốt quá. Em cảm ơn anh Năm.”



“Không xong rồi anh Năm! Không xong rồi!”



Lý Cung từ bên ngoài hớt hãi chạy vào, cả người nhếch nhác, hơi thở rối loạn.



Nụ cười trên môi Từ Khải cứng lại: “Xảy ra chuyện gì?”



Lý Cung đánh mắt sang Lương Bình bên cạnh, thấy anh gật đầu, gã mới dám lên tiếng: “Bọn trẻ… Bỏ trốn rồi!”



Từ Khải phẫn nộ đứng bật dậy: “Còn không mau đuổi theo? Mày đứng ở đây làm gì? Lũ ăn hại!”



Lý Cung bị cơn giận của đối phương dọa sợ, lời nói ra cũng không được liền mạch: “Bọn cớm… Không biết chúng lấy tin tức từ đâu… Bọn chúng… Bọn chúng giữ người lại rồi.”



Từ Khải nghe vậy đầu óc cũng rối bời theo: “Mẹ nó! Đừng để tao phát hiện ra đứa nào! Nếu không tao nhất định bầm thịt nó cho

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-vo-si-quyen-anh/3004814/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.