🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lý Cung đi trước dẫn đường đưa Lương Bình đến nơi giam giữ bọn trẻ.



Hơn ba mươi đứa trẻ từ tám đến mười hai tuổi bị bắt xếp hàng đứng trước mặt anh.



Toàn thân chúng dơ bẩn, môi miệng khô khốc dường như đã lâu chúng chưa được ăn gì.



Lương Bình thấy vậy quay sang hỏi Lý Cung: “Sao lại thế này?”



Lý Cung nở nụ cười nham hiểm: “Mới đầu bọn nó không nghe lời, em cho bọn nó chịu khổ đôi chút. Giờ Bình ca thấy đấy! Hiệu quả bất ngờ, vừa ngoan ngoãn lại dễ bảo.”



Lương Bình gật đầu, nhưng ngay sau đó lại ra lệnh: “Lấy gì cho chúng ăn đi. Tao không muốn đang huấn luyện nửa chừng lại có đứa ngất xỉu vì đói.”



Lý Cung tin tưởng anh vô điều kiện, phất tay ra hiệu cho đàn em làm theo.



Đợi bọn trẻ ăn xong, Lý Cung gọi người đem đến cho anh một cái ghế gỗ.



Lương Bình không chút khách khí ngồi dang chân, hai tay đan chéo, người hơi đổ về trước. Ánh mắt anh lướt qua một lượt những đứa nhóc trước mặt, cuối cùng chỉ tay về phía một cậu bé có thân hình mũm mĩm: “Nhóc! Lại đây.”



Cậu bé bị khí thế của anh dọa sợ, liên tục lắc đầu cả người run cầm cập, sợ sệt lùi về sau.



Lý Cung thiếu kiên nhẫn quát: “Mày điếc à? Lại đây đi chứ!”



Hai chân cậu bé vẫn còn run rẩy, nước mắt đã tràn ra nhưng vì quá sợ hãi chỉ còn cách làm theo.



Đến khi khoảng cách với Lương Bình chỉ còn hai bước chân, anh lên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-vo-si-quyen-anh/3004817/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.