Chương trước
Chương sau
Trong phòng bếp.
Khương Hòa thắt tạp dề, giống như một cô vợ nhỏ đang đốc đốc đốc thái đồ ăn, ống tay áo được vén lên, tóc cũng buộc thành một đoàn.
Sau khi quen thuộc với dao thái, một tay công phu đó của cô ấy được biểu hiện ra, muốn thái như thế nào cũng dễ như trở bàn tay, không giống Hứa Thanh, chỉ không chú ý một chút đã thái thành sợi.
“Anh nhìn cái gì?”
Nhận thấy được tầm mắt của Hứa Thanh, Khương Hòa nghiêng đầu nhìn anh.
“Bộ dáng của cô như vậy thực đẹp.” Hứa Thanh cảm thán.
Thực thích hợp để làm một người vợ…
“…”
Đông tác trên tay của KHương Hòa dừng một chút, sững sờ, có chút không biết phải làm sao. Tiếp theo phản ứng lại thì liếc nhìn bên ngoài phòng bếp một cái, xị khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn anh.
“Đăng Đồ Tử!”
“Cảm ơn đã khen ngợi.”
Hứa Thanh cười hắc hắc, không tiếp tục trêu đùa cô ấy nữa, quay người đi ra khỏi phòng bếp, không ở đây làm vướng bận.
Ngày tháng phải từ từ tới, có thể cách hơn một ngàn năm gặp được chính là duyên phận, như thế nào cũng nhất định phải nỗ lực.
“Đừng ở đó lải nhải với bạn gái nữa, mau lên, tiền của mình cũng không phải là gió to thổi tới đâu.”
Vương Tử Tuấn mở nhạc đem âm lượng mở tới mức to nhất, vừa định hát theo lại nhớ tới trong bếp còn có một người nữa, dừng một lát lại đem âm thanh điều chỉnh về mức bình thường, nhìn Hứa Thanh rầy rà một tiếng.
“Có thể tiêu tiền là tốt rồi, những gian thương kia kiếm chút thì để họ kiếm chút. Má nó, kiếm tiền của tôi còn muốn cho tôi hàng thứ phẩm, quá ghê tởm.”
“Ai kêu cậu là tiểu bạch?”
Loading...
“Cho nên tìm cậu làm cho mình một bản liệt kê a!” Vương Tử Tuấn muốn lật bàn.
“Dự trù bao nhiêu?”
“Chọn loại tốt.”
“Tốt a? Vậy thì core i76950 chí tôn, phối thêm một chi kỳ Ripjaws4-2400, ổ cứng dùng thái dương hoa…”
Hứa Thanh ném quả quýt qua, trong miệng ba la ba la một trận, Vương Tử Tuấn nghe thấy, một bộ mặt lờ mờ.
“Nói thẳng một bộ bao nhiêu tiền là được rồi.”
“Không nhiều, mười hai vạn hẳn là có thể.” (một vạn của Trung Quốc bây giờ bằng khoảng 36 triệu tiền Việt nhé.)
“Phun!”
Vương Tử Tuấn đau trứng, ở đằng kia cành cạch cành cạch gõ bàn phím “Mình cũng không có tạo hỏa tiễn. Hai, ba vạn loại nào tốt nhất tìm cho mình một bộ.”
“Đợi mình viết cho cậu…Cậu biết lắp đặt không?” Hứa Thanh lại tiếp tục đùa giỡn, ngồi trước bàn cầm bút, tìm giấy.
“Tới lúc đó cậu lắp đặt cho mình.”
“Vậy mình tìm một người bạn lắt đặt xong cho cậu rồi trực tiếp đem qua, tới lúc đó cậu thanh toán tiền là được.”
“Cũng được.”
Vương Tử Tuấn vừa lòng “Hai, ba vạn loại đó, chơi trò chơi không bị lag, nếu không thì mãi mãi cũng không đánh thắng được người khác…Cái bộ kia của mình chơi mãi, chơi mãi chơi tới bốc khói rồi. Dọa mình một trận, còn tưởng rằng muốn nổ tung.”
“Người không ra sao lại trách máy tính.”
Hứa Thanh lười để ý tới anh ta, dựa vào sô pha nhìn chằm chắm trần nhà, ăn từng múi quýt.
Dựa theo kế hoạch mà nói, để Khương Hòa ở lại đây có thể đi vào quỹ đạo cuộc sống, ra ngoài đi dạo chào hỏi với hàng xóm, còn có Vương Tử Tuấn bên kia giúp làm vết tích trước đây, thời gian mơ hồ xuất hiện ở Giang Thành. Sau đó còn lại chính là quen thuộc với nơi này.
Tất cả mọi chuyện đều có thể tiến hành, đợi sau khi cô ấy hoàn toàn hiểu rã xã hội hiện đại, những thứ khác cũng đều không sai biệt lắm, sau đó chỉ còn lại trình tự viếng thăm rườm rà mà thôi.
Như vậy so với việc cô ấy đột nhiên xuất hiện sẽ tốt hơn rất nhiều, đây là cực hạn năng lực của anh rồi.
Cho dù tới khi đó trong chốc lát không thể làm được thì cũng có thể dùng thân phận không hộ khẩu mà sống qua ngày, sau đó từ từ kéo dài thời gian, kiểu gì cũng sẽ có biện phát. Chỉ cần việc đột nhiên xuất hiện bị che dấu đi, tất cả đều dễ nói.
Mà không phải là giống như hiện tại, không có thân phận và đột nhiên xuất hiện, hai điểm này đồng thời bị cảnh sát chú ý tới, như vậy thì sẽ có chút phiền phức.
“Ôi, có đôi khi rất thần kỳ, người giống như các cậu cái gì cũng không mua được nhưng lại cố tình cái gì cũng hiểu, nói ra đạo lý rõ ràng.” Vương Tử Tuấn cảm thấy vui vẻ, người muốn mua thì không biết mua như thế nào, người không mua nổi những thứ đó thì lại cố tình nghiên cứu thấu triệt.
“Đương nhiên rồi, người nghèo chúng tôi dùng thời gian để nghiên cứu, cẩu đại hộ các cậu dùng tiền mua thời gian của chúng tôi, đây chính là…”
Hứa Thanh nói một nửa thì ngậm miệng, má nó, đây cũng không phải Khương Hòa.
Còn thực sự nghiêm trang…
“Cậu má nó rất kỳ quái đó cậu biết không?!” Vương Tử Tuấn suýt chút nữa thì nhảy dựng lên, từ lúc vào cửa tới giờ chính là không bình thường.
Nếu đặt tại trước đây thì gia hỏa này sẽ nói một câu ‘cút’ là xong chuyện.
“Cậu giúp mình xem xem, có phải là mình nhận nhầm người rồi hay không, Hứa gia nhà các cậu còn có một Hứa Hồng đi?” Anh ta đi qua nắm lấy mặt của Hứa Thanh trái ngắm phải ngắm.
Chỗ nào cũng thấy không đúng.
“Cậu không biết nửa năm nay mình đã trải qua những gì đâu.” Hứa Thanh phất tay gỡ tay anh ta ra, có chút bể dâu thở dài.
Nếu như có thể, anh thực sự muốn để cho Vương Tử Tuấn xem bản ghi chép tìm kiếm baidu. Những vấn đề hiếm lạ, cổ quái ngay cả baidu cũng không biết làm thế nào để trả lời…
Trong nhà nuôi dưỡng một người thời Đường, anh như vậy vẫn được tính là năng lực tiếp nhận cường đại rồi…Không đúng, phải nói là cực kì cường đại.
Cường tới mức thích người ta rồi lại muốn lừa gạt người ta thành bạn gái…
“Đã trải qua những gì?” Vương Tử Tuấn buồn bực, kết giao một người bạn gái liền biến thành bộ dáng như vậy rồi? Chính mình kết giao bạn gái nhiều như vậy nhưng lại chẳng có chút biến hóa nào a.
Tuy rằng cô bạn gái này có chút chuyện phiền toái.
“Cậu đã từng xem ‘vì sao đưa anh tới chưa’?” (1) Hứa Thanh hỏi.
“Cậu cũng gặp được một người ngốc? Cô ấy là người ngoài hành tinh?” Vương Tử Tuấn nhìn nhìn phòng bếp, suýt nữa thì cười to ra tiếng.
“Không, mình là nói với chỉ số thông minh của cậu mà xem loại kịch đó thì mình không có cách nào giải thích cùng với cậu.”
“…”
Vương Tử Tuấn không muốn cười nữa.
“Còn có chuyện lần trước gọi Lượng Tử, đã bại lộ bản chất ngu xuẩn của cậu rồi.”
Hứa Thanh khinh bỉ, đối với Vương Tử Tuấn anh rất yên tâm, nhưng yên tâm là yên tâm, có một số việc không thể nói thì chính là không thể nói.
Quen nhiều người rồi thì chuyện gì cũng có thể gặp phải, trong cuộc sống luôn có các loại chuyện ngoài ý muốn.
“Vẫn còn nhắc tới chuyện đó.”
Vương Tử Tuấn cười giễu cợt một tiếng, không tiếp tục xả xé vấn đề này, tiểu tử đó thực sự là không được.
Bạn của anh ta rất hỗn tạp, cùng với ai cũng đều có thể chơi cùng, cũng rất ít khi xảy ra xung đột, chủ yếu là hào phóng, hồ bằng cẩu hữu(2) rất khó phân biệt, điểm này xác thực thua xa Hứa Thanh.
“Đợi hôm khác đưa chuột qua đây xem xem, như vậy tên gia hỏa đó sẽ không thấy rối rắm nữa.” anh ta ngó nhìn thân ảnh trong phòng bếp, hướng Hứa Thanh đề nghị nói.
“Thôi bỏ đi, phỏng chừng cậu ta còn muốn cùng mình tranh cãi.” Hứa Thanh lắc đầu, tiếp theo lại có chút vui vẻ “lại nói cậu ta cũng không có thời gian rảnh, còn bận đi xem mắt nữa.”
“Vội như vậy?” Vương Tử Tuấn liếc mắt.
“Cậu ta không vội, lão gia tử nhà cậu ta vội.”
Nghĩ tới việc chuột mặt đen ngồi ở nhà hàng nói chuyện cùng bạn gái, hai người đều có chút vui vẻ, cười hắc hắc hắc.
Cười xong, Vương Tử Tuấn suy nghĩ một chút nói: “Luôn cảm thấy cuộc sống của hai cậu rất tương phản.”
“Không tương phản.”
Hứa Thanh hiểu được ý tứ của Vương Tử Tuấn, có điều nghĩ thế nào cũng không có khả năng. Lúc đầu nếu như khi trời mưa to, để tiểu tử đó gặp được Khương Hòa, khẳng định sẽ nghĩ cách đem về cục. Nếu như cậu ta tước thành công vũ khí của Khương Hòa, trực tiếp bắt được, hoặc là Khương Hòa bắt lấy thủ sát ở đây, cho cậu ta một kiếm vào cổ ~ phía sau xác xuất khoảng 90 phần trăm.
Vận may cũng phân người, ở đây là bạn gái nhưng nếu ở chỗ đó của Tần Hạo chính là huyết quang tai ương…Dựa theo trạng thái tinh thần của Khương Hòa khi đó, bất kể một chút địch ý nhỏ xíu nào đó cũng sẽ dẫn tới chuyện không hay, càng đứng nói tới thể hình và tướng mạo của Tần Hạo, ôi! Trực tiếp động thủ đều có khả năng.
Đẹp trai cũng là một loại bản lãnh.
Hứa Thanh sờ sờ cằm, còn thực sự rất đẹp.

Khương Hòa ở trong phòng bếp xào đồ ăn, thỉnh thoảng lại nghiêng đầu nhìn hai người ở bên ngoài nói chuyện, trong lòng đập bang bang, không biết là cảm giác gì, chính là cảm thấy rất buồn phiền.
Không hiểu ra sao cả tự nhiên chạy tới nói cô đẹp?
Người này muốn làm gì chứ?
(1): Vì sao đưa anh tới là một bộ phim Hàn Quốc, xoay quanh câu chuyện về một chàng trai người ngoài hành tinh, có năng lực xuất chúng, đi du lịch xuống trái đất. Sau đó anh có tình cảm với một diễn viên điện ảnh.
Bộ phim này cũng khá hay và hài hước, bạn nào chưa xem thì xem đi nhé.
(2): Hồ bằng cẩu hữu : Bạn bè không tốt, bạn xấu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.