Trong khi hai người đang tán gẫu.
Bên kia.
Tần Hạo thực sự đang xem mắt.
“Nhìn xem muốn ăn gì, nơi này tôi thường xuyên tới, mùi vị thực không tồi.”
Anh đem thực đơn đẩy qua, nói chuyện với cô nàng ngồi đối diện.
Cô nàng nhìn thực đơn cơm gà kho vàng lên, trầm mặc một lát sau đó gọi một phần đồ ăn kèm cơm.
“Đồ ăn kèm rất ngon, đợi lát nữa cô nếm thử sẽ biết.” Tần Hạo đối với cô nàng biểu thị ánh mắt tán thưởng. Tiếp theo tự mình cũng gọi một phần giống như đúc.
“Anh là cảnh sát?”
“Không sai, vừa qua khỏi thời kỳ thực tập.”
“Ồ.”
“…”
“…”
“Làm cảnh sát có mệt không?”
“Cũng được, nếu nói mệt thì cũng không đến mức, chính là ngày nào cũng ra ngoài từ sớm tới muộn mới về nhà, phải cọ sát với mọi người.”
“Ồ.”
“…”
“…”
Loading...
Hai người nửa ngại ngùng, nói câu được câu không, tạm thời xem như là nói chuyện phiếm.
Cô nàng rất dễ dàng nhìn ra được người đen mập này tuy rằng biểu hiện niềm nở nhiệt tình nhưng lại không có ý gì khác.
Vừa vặn cô ấy cũng vậy.
Không hỏi tiền lương, phúc lợi, nhà, xe, tiền gửi ngân hàng gì gì đó. Thái độ rõ ràng.
Thẳng tới khi hai phần cơm được đặt lên bàn, hai người đều không khách khí, nhanh nhẹn cầm đũa ăn cơm, ở giữa Tần Hạo còn lấy thêm một lần cơm, hoàn toàn không có bầu không khí của xem mắt. Thẳng tới khi ăn cơm xong, lau miệng Tần Hạo mới nhắc tới, mới một lần nữa giống như đang xem mắt.
“Cô cũng là bị ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-den-tu-ngan-nam-truoc/1808194/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.