Hắn nhìn ta, sâu trong ánh mặt không dấu được vẻ nghẹn ngào: "Ta chờ nàng đã ngót nghét vạn năm dưới nhân gian, cho dù ta có chết cũng vô cùng mãn nguyện rồi, chỉ tiếc là ta không có phúc phần được ở cạnh nàng lầu hơn mà thôi.
Bạch Mai, nàng còn nhớ cây sồi già này không, trước đây là do ta phàm phu không thấu hiểu được những lời nàng nói, cứ cho rằng nàng hay mơ tưởng, thân phận chỉ là một cây bồ công anh bé nhỏ lại cứ ngỡ mình là thân phận tiên nhân, ta thật sự đã có lúc kinh thường nàng, nhưng sau cơn bão giông ấy ta thật sự đã tin nàng chính là Bạch Mai tinh linh, nàng là người đã cứu mạng ta, suốt đời này ta thật sự không thể quên được ân tình đó.
Từ lúc nàng rời xa ta, ta thật sự đã rất trống rống, tuy chúng ta chỉ bên cạnh nhau một thời gian ngắn nhưng quả thật từ trước đến giờ chỉ có nàng là người thật sự quan tâm đến ta, bầu bạn tâm sự với ta, không có nàng cuộc sống của ta thật sự không còn chút ý nghĩa nào nữa.
Sau khi thực hiện mong ước cuối cùng là bảo vệ những mầm sồi non yếu đến lúc trưởng thành cũng là lúc ta quyết định rời xa khu rừng này, lúc đó ta còn nghĩ biết đầu dưới Địa Phủ ta lại có thể vô tình gặp lại nàng, nhưng thật không ngờ sau khi chết ta phát hiện bản thân không hề tiêu tan mà ngược lại còn biến thành hình người, ta chợt nhận ra trong bản thân mình có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-vap-nga-lich-kiep-cung-khong-yen/3699132/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.