Ta chợt tỉnh giấc, cảm giác chưa bao giờ trống rỗng như bây giờ: "Chỗ này là đâu, tại sao ta lại ở đây, Thái Hào....
Thái Hào", ta vội vàng bật dậy lục lọi tìm kiếm một thứ gì đó không rõ ràng trong vô định.
Ta còn đang chưa kịp định thần thì một nam nhân gõ cửa bước vào, trên mặt mang theo chiếc mặt nạ đầy bí hiểm, hình như ta đã từng gặp hắn ở đâu, nhưng nhất thời vẫn chưa thể nhớ ra được.
"Ngươi là ai, tại sao lại vào đây" Ta mở tròn hai mắt mà quát vào mặt hắn.
"Nàng không nhớ gì sao, ta chính là phu quân của nàng", hắn nhẹ nhàng đáp lại lời ta.
"Nói xăng", còn chưa kịp chửi đồng thì lúc này đầu ta bỗng dưng đau như búa bổ, ta thực sự không còn nghĩ ngợi được gì nữa, ta dường như không còn nhớ gì về ký ức trước đây, nhưng không hiểu sao hai từ Thái Hào lại cứ văng vẳng bên tai ta, không thể nào ngừng lại được, rồi đột nhiên ta lại ngất lịm đi từ lúc nào.
"Bạch Mai, hãy cứu ta, cứu ta.." Giọng nói thảm thiết ấy không ngừng hướng về ta, nhưng cho dù ta có cố gắng tìm kiếm như thế nào đi nữa cũng không thể tìm ra tung tích của giọng nói ấy, ta cứ thế mò mẫm từng bước cho đến khi kiệt sức, ta ngồi bệt xuống đất, trên mặt lúc này không còn một giọt máu, một bàn tay đưa ra trước mặt ta, ta ngước mặt khẽ nhíu mày : "Ngươi là ai?".
Ta bừng tỉnh, bên cạnh ta lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-vap-nga-lich-kiep-cung-khong-yen/3699131/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.