Lâm Hân Nghiên nhìn chồng sách trên bàn, đôi mắt đầy hoài nghi. Đúng hơn, đó là những cuốn tiểu thuyết
“Đây là các cuốn truyện về kết hôn trước, yêu sau mình sưu tầm được. Cậu đọc đi, biết đâu học được vài chiêu hay, quyến rũ được Lục Phong thì sao?” – Tô Uyển Dư hào hứng nói.
“Cậu yên tâm, mình đã chọn lọc rồi. Toàn những truyện hợp với tính cách và hoàn cảnh của cậu thôi”
Uyển Dư cười nhạt, chuyển chủ đề
“À này, giám đốc Dương đó, cậu với anh ấy thân lắm à?”
“Dương Bác Văn á?”
“Mình quen anh ấy lúc đi du học. Lúc đó, bọn mình hay giúp đỡ nhau. Ngoài anh ấy, còn một người nữa. Bộ ba bọn mình được mệnh danh là nhóm trí tuệ kinh doanh"
“Ai thế?”
"Laure"
Nghe đến cái tên này, Tô Uyển Dư tròn mắt ngạc nhiên
“Tổng giám đốc K&L?”
Hân Nghiên khẽ gật đầu, vẻ mặt bình thản. Uyển Dư nhìn bạn đầy bất ngờ, sau đó hơi trầm ngâm
"Cậu quan tâm chuyện này làm gì?
Tống Tư Nguyệt ấy à, người thừa kế của Tập đoàn K&L thông minh độc lập,khéo léo,rộng lượng không giống mình cho lắm"
"Vậy...ba người còn liên lạc với nhau không?"
“Vẫn giữ liên lạc, nhưng giữa Kairl và cô ấy thì có chút không tự nhiên”
“Tại sao vậy?” – Uyển Dư tò mò hỏi
“Mình không rõ lắm. Hình như trước khi tốt nghiệp, Tư Nguyệt đã bày tỏ tình cảm với Kairl"
Nghe xong, Uyển Dư ngả lưng ra sofa, ánh mắt lơ đãng nhìn trần nhà
“Cô ấy xuất sắc như vậy...
“Cậu làm sao thế? Đừng nói là cậu thích Kairl nhé?” – Hân Nghiên nghiêng đầu nhìn bạn, ánh mắt dò xét
“Không, không có!” – Uyển Dư giật mình, lắc đầu liên tục
Hân Nghiên nhếch môi, tỏ vẻ không tin
“Thật không đấy?”
“Mình không nói với cậu nữa! Đi tắm đây!” – Uyển Dư chột dạ, vội vàng đứng lên chạy biến vào phòng tắm
Lâm Gia
Lâm Hân Nghiên trở về nhà vừa đúng lúc tới bữa tối
Bầu không khí trong phòng ăn hơi nặng nề. Không ai nói gì, chỉ có tiếng chén đũa lách cách
Lâm Minh Viễn vừa ăn vừa chăm chú nhìn vào điện thoại
Tiếng động khiến mọi người đều ngẩng lên nhìn. Minh Viễn giật mình, vội cất điện thoại.
“Con đang ăn cơm mà cũng không buông cái điện thoại được? Điện thoại quan trọng đến vậy sao?” – Ông Lâm nhíu mày trách mắng.
Minh Viễn im lặng, không dám cãi lại. Ông Lâm tiếp tục nói
“Con cảm thấy cuộc sống hiện giờ nhàm chán, đúng không? Nếu thế, để mẹ con sắp xếp hôn sự cho con”
Nghe vậy, Lâm Hân Nghiên chỉ khẽ thở dài, tiếp tục ăn cơm. Minh Viễn nhăn nhó
“Bố, con còn chưa học xong mà”
“Cuối năm nay là tốt nghiệp rồi còn gì? Mà học xong hay chưa cũng không quan trọng, con cũng 23 tuổi, đủ tuổi lập gia đình"
“Mẹ..” – Minh Viễn quay sang nhìn mẹ mình cầu cứu
Nhưng chưa kịp nói gì, ông Lâm đã nghiêm mặt
“Con đừng hy vọng mẹ con giúp. Chuyện này bố quyết định"
Ông quay sang hỏi Hân Nghiên
“Hân Nghiên, Lục Phong đâu? Sao hôm nay không về cùng con?”
Cô chỉ im lặng, cúi đầu tiếp tục ăn
“Hân Nghiên!” – Giọng ông Lâm lớn hơn, khiến cô phải ngẩng lên nhìn ông
“Con nghĩ bố không biết gì sao? Có phải con lại cãi nhau với Lục Phong không?”
“Bố, chẳng lẽ bố cho rằng mọi vấn đề đều do con à?”
“Không phải ở con thì ở ai? Con bây giờ đã có gia đình, phải biết cân bằng giữa công việc và cuộc sống. Một người đàn ông tốt như Lục Phong mà con không biết trân trọng thì...
“Được rồi, bố muốn nói lỗi là ở con phải không? Mất khẩu vị rồi, con xin phép”
-
- Hân Nghiên cắt ngang, đứng dậy rời bàn ăn
"Con...!"
Ông Lâm nhìn theo bóng cô, chỉ biết thở dài trong sự bất lực. Nhìn vẻ mặt của ông hai mẹ con La Bích Ngọc cũng chỉ ngậm ngùi im lặng ăn cơm không dám xen vào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]