Mặc Âu thở dài: “Em đâu có lo mấy chuyện cỏn con này. Anh ấy trước kia bị người ta gài bom phải dưỡng thương nửa tháng vẫn nói nói cười cười được. Dăm ba vết thương này chẳng xi nhê gì với anh ấy đâu.”
Nói đoạn, cô trầm ngâm đôi chút mới nói tiếp: “Chỉ là em đang nghĩ Lăng Cung vừa về nước đã gặp chuyện này, chắc chắn là đã người sắp đặt kế hoạch hạ bệ anh ấy từ trước. Không lí nào mà có thể điều tra được tung tích anh ấy nhanh như thế được, trong khi hành tung người này luôn bất định như vậy, hôm nay đi xe này, hôm sau đi xe kia, trừ phi… có người theo dõi 24/24 phòng trừ việc mất dấu. Hôm nay lại có vụ thuê tay súng bắn tỉa, lại còn chơi cái đồ hàng phá phanh xe, thuê người đâm xe anh.”
Đường Trạch ngồi đối diện Mặc Âu rít miệng: “Đúng là bọn chó chết. Đợi ông đây điều tra ra chúng mày thì xem ông đây trừng trị như thế nào.”
“Được rồi, đừng nói nữa cho đại sư huynh nghỉ ngơi. Anh nhớ nhắn cho nhị sư huynh một tiếng cho anh ấy khỏi lo, còn bọn em xin phép về trước.”
Đường Trạch còn định nói “Về sớm thế à, đại sư huynh chắc chắn muốn em ngồi với anh ấy hơn anh.” nhưng lời nhanh chóng nuốt xuống cuống họng, thoáng ngập ngừng nhìn vẻ mặt âm trầm của Hàn Thiên Nhược.
Vị này tự thân đến đây trả tiền viện phí đã là quý hóa lắm rồi, giờ còn bắt bạn gái của người ta ở lại chăm sóc người có tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/3385492/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.