Cô y tá có vẻ dè dặt không dám nói khi nhìn vẻ mặt đáng sợ của cả ba người, nhưng ý thức người bệnh đang gặp nguy hiểm nên phải biết tiết kiệm thời gian, cô nói thẳng:
“Trong quá trình kiểm tra toàn diện, phẫu thuật ở chân và sơ cứu các vết thương khác thì phát hiện ra có một viên đạn ở gần ngực. Cần phẫu thuật gắp viên đạn ra gấp, tránh ảnh hưởng đến mạch và các dây thần kinh. Mời anh ra quầy kí đơn và nộp viện phí phẫu thuật để không phải trì hoãn ca phẫu thuật, ảnh hưởng đến bệnh nhân.”
“Viên đạn? Làm… làm sao có thể…” Đường Trạch kích động, giọng run rẩy.
Mặc Âu cũng chấn kinh, nhưng thời khắc này cần bình tĩnh đối mặt. “Để em đi nộp tiền viện phí, anh ở đây đi.” Cô nói xong với Đường Trạch, quay người bước nhanh đến quầy nộp viện phí. Hàn Thiên Nhược nhìn không nổi, kéo tay cô lại, ép cô ngồi xuống ghế: “Giơ chân lên.” Anh ra lệnh.
Mặc Âu chưa kịp phản ứng, lại nghe thêm một tiếng gầm như thế cũng rén ngang, lập rụt chân lại, nhấc lên khỏi mặt sàn.
“Ngồi đây, anh đi tính tiền. Chân đã không có giày rồi còn đi cái gì.”
Hàn Thiên Nhược nhìn Đường Trạch, thở dài một cái, dứt áo quay đi. Sảnh hành lang dài chỉ còn hai người ngồi dưới ánh đèn trắng toát lạnh lẽo.
Mặc Âu đần người, đầu lóe lên ý nghĩ: “Vừa nãy hình như huynh có nói huynh ấy ngồi đơ một cục trên xe, không phát giác ra nguy hiểm nên mới bị thương đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/3385491/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.