Mặc Âu hất cằm định nói “Có” nhưng lời định thốt ra khỏi miệng thì một ánh mắt sắc lẹm như chim ưng không biết vô tình hay cố ý mà bắn tới khiến cô ngay lập tức im bặt.
Tuy anh dịu dàng thật nhưng không có nghĩa là lúc nào cũng luôn dịu dàng như vậy.
Con người ai cũng có ranh giới. Nếu bạn vi phạm vào ranh giới đó, bạn cứ chuẩn bị tinh thần đi là vừa…
Mặc Âu biết điều nghe lời ngoan ngoãn kéo khóa miệng, lắc đầu thỏa hiệp.
Hàn Thiên Nhược nhận được câu trả lời mong muốn, cả khuôn mặt thư giãn hẳn.
Anh cong môi cười tỏ ý yêu chiều tiếp tục vuốt ve khuôn môi xinh đẹp:
“Bảo bối của anh thật ngoan”
…----------------…
Trong biệt thự chính Hàn gia, người đàn ông trung niên nổi giận, lấy tay hất các vật cản trên bàn xuống, mặt hằm hằm nhìn cổ phiếu tập đoàn Hàn Thị không ngừng rớt giá.
Mức độ hạ xuống ngày càng tăng, không có dấu hiệu gì gọi là ngừng thuyên giảm.
Hàn Bang quát nạt Hàn Ngũ đang ngồi run rẩy khép nép trên ghế sofa:
“Mày làm ăn kiểu gì thế hả? Tao mới đi công tác còn chưa đầy một tuần mà cổ phiếu tụt dốc không phanh như thế này là thế nào? Đúng là thằng con vô dụng!”
Hàn Ngũ nghe những lời nói chói tai đó tất nhiên cũng khó chịu vì bị ông động chạm tới lòng tự tôn của một người đàn ông.
Nhưng vì tài sản còn chưa được chuyển nhượng sang tên anh nên anh đành phải nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676260/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.