Không còn thời gian nghĩ nhiều, Nguyễn Tri An biết mình càng chần chờ lâu thì mọi việc càng phức tạp và khó xử lí.
Lỡ như bọn họ có đồng bọn đang trên đường đến hay gần đến giờ giao dịch thì xác suất cứu được đứa trẻ rất thấp.
Nếu là mạng của người khác thì họ sẽ rất quý còn mạng sống của cô lại vô cùng rẻ mạt giữa thế gian này. Một người chẳng còn người thân hay bạn bè gì như cô thì có chết hay không nó cũng vậy thôi.
Sẽ không có bất kì để tâm hay đau buồn vì cái chết của cô còn đứa bé này thì lại khác, nó còn có người thân, có ba mẹ, ông bà lo lắng, nó còn một cuộc đời tươi đẹp và một chặng đường dài để đi. Nếu cuộc sống của cô được đổi cho đứa trẻ này thì cũng tốt.
Trước hết cô đảo mắt xung quanh nơi này này trước một thể, lúc nãy sau khi đến đây thì đã có một tên bắt cóc rời đi nên hiện tại còn hai người đang canh giữ.
Chắc là bọn chúng cho rằng một đứa trẻ nhỏ nên khả năng chạy trốn sẽ thấp, vì thế mà có ít người trông chừng.
Khi nãy trên đường đến đây cô có để ý là phía đằng xa kia, đường rời khỏi đây có một bụi lùm, do trời tối cộng thêm cây cối rậm rạp nên nó có thể là một nơi trốn thích hợp.
Khẽ cuối người xuống tìm những vật nhỏ cứng mà có thể ném được, mai mắn là ở gần khu vực mình đang đứng có khá nhiều đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-anh/2741532/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.