"Vậy anh đứng đây ngắm cảnh đi, tôi về đây"
Nói rồi cô quay lưng bước đi.
''Này cô, chuyện là lúc nãy tôi không cố ý lùi chân về sau?"
"Anh không cần giải thích đâu, tôi hiểu mà"
Trường hợp bị người khác tránh xa cô cũng đã bị nhiều lần rồi, tuy có hơi đau lòng một chút nhưng từ từ rồi cũng quên thôi.
Nhìn cô rời đi thì anh chỉ nhẹ thở dài, cô gái này nhìn có vẻ hiền từ yếu đối nhưng từ giọng nói lẫn tính cách điều có chút quật cường.
Kiểu như trong lòng rất đau nhưng lại không cần đến sự quan tâm, thương hại hay bất kỳ cái gì đó từ người khác. Dường như cô đang tự cách xa mình với thế giới vậy.
Nhìn bóng lưng của cô khuất dần vào bóng tối thì anh khẽ thở dài rồi quay người rời đi. Anh và cô chỉ là hai người xa lạ tình cờ gặp gỡ mà thôi nên cũng không cần phải suy nghĩ nhiều.
Một tuần sau.
Tiến độ của cuộc sống hằng ngày quá nhanh và gấp gáp, áp lực cơm áo gạo tiền khiến cho con người ta phải mệt mỏi. Có đôi lúc mình vẫn đang tất bật và bận rộn như mọi khi thì bất chợt nhìn lại cuộc sống và cảm thấy thời gian đã trôi qua nhanh như thế nào mà mình chẳng hay.
Hôm nay vẫn như mọi khi, trên một con đường vắng có hình dáng của một cô gái đang chăm chỉ quét rác trên đường.
Cái lạnh của mùa đông khiến cho con người ta cảm giác lười biếng và chỉ muốn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-anh/2741533/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.