Chương trước
Chương sau
Sau Khi Lệ Na vội vội vàng vàng đến văn phòng của chủ tịch, vừa nhìn đã thấy Tô Á Mai đang ung dung ngồi ở ghế sô pha.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Lệ Na hiển nhiên hơi chấn động.
Dựa vào thông minh của cô ấy, trong lòng liên cảm thấy có điềm không lành, nhưng mà bên ngoài cô vẫn duy trì được vẻ điềm tĩnh, cung kính lễ phép nói với ông chủ tịch của giải trí Thời Đại: “Chủ tịch, ngài tìm tôi?” “Lê Na, cô đến rồi."
Chủ tịch Thời Đại gật gật đầu, nhìn Tô Á Mai một cái rồi nói: “Nghe nói mấy ngày trước khi giảm đốc Mai nhận chức, bộ phận của cô có nhân viên chống đối lại cô ta, chuyện này có thật không?” “Cái này."
Lê Na căng thẳng nhíu mày lại.
Tuy cô ấy đã đoán lý do được Tô Á Mai tìm bản thân cô lên đây, sẽ không có chuyện tốt gì rồi, nhưng cô ấy thật sự không ngờ được, chỉ vì muốn đối phó với Đường Nhã Phương, người đàn bà nay ngay cả chủ tịch cũng dám lấy ra. “Chủ tịch, Nhã Phương đúng thật là có nói qua một số lời, nhưng mà, đó cũng không thể nào coi là chống đối được, chỉ có thể nói là lỡ lời thôi ạ, đợi lát nữa có thời gian, tôi sẽ đi dạy dỗ lại a
Lê Na sắp xếp lại từ ngữ, ba câu hai lời, kể lại chuyện xảy ra ngày hôm đó nhẹ nhàng nói lại lần nữa.
Tô Á Mai nghe xong, đôi mắt lạnh lẽo, nhịn không được cảnh cáo nói: “Quản lý Na, có một số lời cô nên suy nghĩ cho kỹ rồi hãy nói nhé, nên biết tự bảo vệ mình. Cái cô Phương Nhã Phương đó căn bản là không để cấp trên trong mắt, tất cả đều rất rõ ràng, người như vậy, giữ cô ta ở lại trong công ty, chỉ làm hỏng hết tác phong của công ty.
Lê Na trong lòng lắc lắc đầu, cái cô Tô Á Mai này, vẫn muốn đánh đuổi Đường Nhã Phương đi hay gì!
Nhưng mà, cô ấy là cấp trên của Đường Nhã Phương, cô ấy đối với quyết định này hiển nhiên là không cách nào khuất phục được, thôi thì đành làm ra một bộ dạng cứ dựa theo đúng quy định công ty mà làm, sau đó trầm giọng nói: “Giám đốc nói lời này có lẽ hơi nặng rồi, tác phong làm việc của Nhã Phương, trước giờ luôn giữ đúng quy tắc, nghiêm túc, năng lại so với những nhân viên khác không xuất sắc hơn, là một nhân tài hiếm có. Công thêm cô cũng chịu thương chịu khó, thành tích mấy năm nay đặc biệt ưu việt, tôi thật sự không tìm được lý do nào để đuổi cô ấy ra khỏi công ty.
Tô Á Mai tính tới tính lui lại không thể ngờ được là, cái cô Lê Na này lại nói giúp cho Đường Nhã Phương, sắc mặt lạnh lại: “Chủ tịch, chuyện này ngài thấy nên xử lý như thế nào? Tôi được công ty giải trí Thời Đại mới đền làm quản lý cấp cao cho công ty, mục đích là đưa công ty lên một tầm cao mới, nhưng trước tiên là mọi nhân viên phải phục tùng tôi, tôi mới đến đây có mấy ngày, đã dần xuất hiện chuyện cấp dưới chống đối cấp trên rồi, chẳng lẽ ở Thời Đại, chức vụ tổng giám đốc không thể khiến cho nhân viên tin phục rồi sao? Nếu như là như vậy, vậy có lẽ tôi nên suy nghĩ đi đến chỗ khác phát huy mới đúng.
Tô Á Mai bày ra tư thế cao sang, sắc mặt băng giá, nói chuyện cũng không nể tình.
Theo như cô ta nói, bản thân cô ta đến giải trí
Thời Đại là đã oan ức cho thân phận cao quý của cô ta, người khác không cung phụng cô ta thì thôi, con chống đối cô ta, hiển nhiên là tự tìm chết.
Chủ tịch giải trí Thời Đại nghe thấy vậy, cũng không nhịn được mà nhếch môi.
Tô Á Mai muốn giết gà cảnh cáo chó, trong lòng ông ta cũng hiểu rất rõ, nhưng mà đối với vị giảm đốc xuất sắc trong ngành này, ông ta không muốn để cô dễ dàng rời đi, chưa kể đằng sau lưng cô ta còn có công ty AR và tập đoàn Vi Thị chống lưng cho.

Con về Đường Nhã Phương, chủ tịch cũng có chút đau đầu.
Con gái nhỏ đó và tập đoàn Hoàng Gia, hình như cũng có mối quan hệ nào đó mà không ai biết. Hai bên cũng không đắc tội được, chủ tịch như ông ta, cũng không biết dùng để làm gì nữa.
Nhíu mày im lặng trong chốc lát, chủ tịch giải trí Thời Đại cũng lười biếng lo mấy chuyện này, trực tiếp xua tay, đem vấn đề khó khăn này vứt cho Lê Na: "Lê Na, cô là cấp trên của Đường Nhã Phương, chuyện này cô với giám đốc Mai thương lượng với nhau đi, bất luận là như thế nào, cô ta cũng là quản lý cấp cao của công ty, Đường Nhã
Phương nếu thật sự có chống đối với cấp trên, chung quy cũng là không đúng.
Lê Na cũng có chút cạn lời.
Lúc then chốt thế này, ngay cả chủ tịch cũng giả chết, cô ấy và Tô Á Mai có thể thương lượng ra gì chứ?
Ngay từ lúc bắt đầu Tô Á Mai hiển nhiên biểu hiện rõ, lấy quyền thế đè người, chức vụ của cô ấy không cao bằng cô ta, có thương lượng hay không có thương lượng cũng chẳng có gì khác nhau.
Nhưng nếu bắt cô mở to mắt nhìn Đường Nhã Phương bị sa thải, cô ấy lại không đồng ý.
Xuất thân cô ấy không tốt, càng hiểu rõ hơn sự nỗ lực mà Đường Nhã Phương bỏ ra.
Nhân tài tốt như thế, cô ấy làm sao có thể che đi lương tâm của mình, hùa theo Tô Á Mai chèn ép cô chứ?
Ngay lúc Lê Na không biết nên làm sao, của lớn văn phòng chủ tịch đột nhiên bị người ở bên ngoài đẩy vào.
Sau đó, một giọng nói lạnh lùng, truyền đến tại của ba người họ: “Chủ tịch Đông, thái độ làm việc này của ông như vậy là không được đâu!”
Bước vào văn phòng, là gương mặt tuấn tú đẹp trai của một nam thanh niên, khoản chừng hai mươi năm hai mươi sáu tuổi thôi, trên người mặc một bộ đồ tây ôm sát người, chóng anh ta thật bảnh bao và cao quý, toàn thân bộc lộ ra khí chất cao sang chói lóa, khiến cho người ta không thể nào làm ngơ.
Nam thanh niên bước lớn từ bên ngoài sải bước bước vào. Với thái độ hết sức cao ngạo, lông mày của chủ tịch Đông nhảy dựng ngay tại chỗ. “Cậu chủ Mạc, ngài đến sao không nói với tôi một tiếng, để tôi ra ngoài nghênh đoán ngài chứ?"
Chủ tịch Đông cả gương mặt cười cười, sau đó bước lên phía trước, biểu tình rất cung kính, nhìn thấy cảnh tượng này Tô Á Mai và Lê Na hai người ở một bên thấy vậy cũng sửng sốt. “Ha ha, nghênh đoán thì không cần đầu”

Nam thanh niên cười cười, nghênh ngang bước đến ghế của chủ tịch ngồi xuống, sau đó ngạo mạn giơ chân lên.
Anh ta nói đùa: “Ông không hợp làm chủ tịch nữa, ông không đủ quyết đoán để làm mọi việc, ông không thể đảm đương được cả những việc nhỏ này. Tôi nghĩ, không cần giữ vị trí chủ tịch, từ ngày mai ông không cần đi làm nữa, chỉ tiếp đi làm cổ đông được rồi. “Cậu Mạc bớt giận, là do tôi xử lý mọi chuyện không tốt.
Chủ tịch Đông toát mồ hôi lạnh nói, biểu tình có chút ngượng ngùng.
Sắc mặt của Tô Á Mai và Lê Na đều sửng sốt. Người này là ai thế, ngay cả chủ tịch cũng phải kh người cong lưng nói chuyện
Tô Á Mai nhíu mày lại, nhịn không được tiến lên phía trước chất vấn: “Chủ tịch, vị này là... “Các người còn đứng ngày ra đó làm gì, vị này là chủ tịch mới nhận chức, con không mau qua chào hỏi.”
Chủ tịch Đông nhịn không được trách móc.
Lê Na và Tô Á Mai kinh ngạc. Đây chính là chủ tịch mới, Lương Phi Mạc? “Đỉnh chỉnh lại một chút, từ ngày hôm đi, tôi không những là chủ tịch của giải trí Thời Đại, nay trở cũng là chủ của công ty này, còn về vị chủ tịch Đông này, từ ngày mai trở đi không còn là chủ tịch nữa. Ngoài ra, chuyện vừa rồi hai người thảo luận tôi cũng nghe được rồi."
Lương Phi Mạc hai tay đặt lên bàn, nhàn nhạt liếc nhìn Tô Á Mai một cái nói: “Ở trong công ty mà tôi quản lý, không có chuyện dựa vào quyền cao chức trọng mà ép người, mọi chuyện đều phải dựa theo quy tắc của tôi, ai dám ở trước mắt tôi ức hiếp cấp dưới, vậy thì cút xéo cho tôi!”
Một câu nói thôi, đơn giản nhưng rất bá đạo, ngạo mạn đến cùng cực.
Chủ tịch Đông mặt cứng đơ lại.
Sắc mặt Tô Á Mai không ngừng thay đổi.
Lê Na càng giật mình.
Nội bộ có tin tức sẽ có sự thay đổi chủ tịch, chứ đâu có nói công ty này đổi chủ đầu ta!
Nhưng mà, cảm giác này cũng thật không tệ, quan trọng nhất là, vị chủ tịch mới nhận chức này dường như không ý định sa thải Đường Nhã Phương! “Được rồi, không còn chuyện gì nữa, các ngươi có thể đi rồi, Triệu Sĩ Đông, ông ở lại.”
Lương Phi Mạc đưa tay vẫy một cái, trực tiếp tiến người ra ngoài. Lê Na có thể rút ra an toàn, nên rất nhanh đã rời khỏi văn phòng chủ tịch.
Tô Á Mai không cam tâm, còn muốn nói gì đó, nhưng Lương Phi Mạc vốn không cho cô ta cơ hội này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.