Chương trước
Chương sau
Sau khi Lê Na trở lại phòng của bộ phận truyền thông thì lập tức gọi tất cả mọi người ở trong phòng đi họp.
Tổng giám đốc mới kiêm ông chủ mới vừa mới nhậm chức, cũng không biết là chính sách ban đầu của công ty có thể bị thay đổi hay không, Lê Na nghiêm túc dặn dò mọi người một chút, phải làm việc thật tốt, yên phận một chút, đừng để lại ấn tượng xấu với ông chủ mới.
Lê Bích Nguyệt suy nghĩ đủ chuyện, đột nhiên hỏi Lê Na: "Quản lý có biết là tại sao cậu chủ Mạc lại đến Thời Đại không vậy? Nghe nói là sự nghiệp của anh ấy ở nước ngoài làm ăn vô cùng lớn, không biết là có phải hay không?" "Tôi cũng không biết rõ lắm." Lê Na thản nhiên nhìn cô một cái: "Chuyện sản nghiệp của tổng giám đốc có như thế nào, thì đó cũng là chuyện riêng của ngài ấy, chúng ta không có quyền hỏi tới, cho nên, cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi, hy vọng là mấy người hiểu rõ ở trong lòng, bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của mọi người là xuất bản tạp chí hàng tuần vào tuần tới, giữ lại hai trang tin tức đầu!" "Được."
Lê Bích Nguyệt không có nói cái gì nữa, ánh mắt không ngừng lóe sáng lên, cũng không biết là đang suy nghĩ gì.
Tống An Nhi mở miệng với giọng mỉa mai, cười nói: "Có vài người cũng không nhìn lại dáng vẻ của mình một chút xem, chẳng lẽ còn muốn bay lên cành cao để làm Phượng Hoàng hay sao?"
Lê Bích Nguyệt thay đổi sắc mặt: "Tống An Nhi, cô nói gì hả!" "Không có nha, tôi chỉ là thuận miệng nói một chút mà thôi, cô không cần phải có tật giật mình đâu."
Tống An Nhi nhếch miệng lên cười một chút.
Lê Bích Nguyệt tức giận, đang muốn phản bác lại vài câu, thì Lê Na đã mở miệng nói với giọng lạnh lùng: "Cũng đừng có mà quấy rối, hi vọng là mọi người nhớ phải làm tốt công việc của bản thân, hơn nữa, chủ tịch mới cũng không phải là người đơn giản, những lời này của hai người tốt nhất là đừng để cho ngài ấy nghe được, nếu không đến lúc đó, hai người cũng chỉ có thể cuốn gói đi khỏi đây mà thôi."
Lời này của Lê Na cũng không phải là đe dọa, từ lúc mà cô nhìn thấy tính cách bất thường của tổng giám đốc mới nhậm chức kia, thì đã biết là đây không phải là một ông chủ dễ động vào.
Sau khi cuộc họp bộ phận kết thúc, Lê Na gọi Đường Nhã Phương lại, không nhịn được hỏi: "Nhã Phương, cô biết chủ tịch mới lên nhậm chức là ai đúng không?"
Đường Nhã Phương gật đầu một cái: "Biết chứ, không phải là thái tử của nhà họ Lương hay sao, các đồng nghiệp ở đây đều nói như vậy." "Vậy cô có biết anh ấy không?" Lê Na lại hỏi.
Đường Nhã Phương ngần ra, không khỏi bật cười: "Tại sao quản lý lại hỏi như vậy? Tôi làm sao mà biết được, một gia tộc lớn như nhà họ Lương, người như tôi làm sao có thể biết được cơ chứ?" "Vậy sao?"
Lê Na không tin.
Thái độ của Lương Phi Mạc ngày hôm nay, nhìn qua thì rõ ràng chính là che chở cho Đường Nhã Phương.

Chẳng lẽ là do mình suy nghĩ nhiều sao?
Lê Na không nghĩ ra, nhìn chằm chằm vào Đường Nhã Phương lúc lâu, thấy cô không giống như là nói dối, chỉ có thể thở dài nói: "Không có chuyện gì, cô đi ra ngoài trước đi."
Hoặc có lẽ, chuyện này đúng thật chỉ là trùng hợp mà thôi!
Lúc này, bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc công ty Thời Đại.
Lương Phi Mạc đang lười biếng ngồi trên ghế sa lon gọi điện thoại, hai chân thon dài của anh tùy ý vắt lên trên bàn uống nước, tư thế ngồi không có chút nghiêm chỉnh nào cả, nhìn qua cả người hơi có vẻ bất cần đời. "Anh họ, chuyện anh dặn dò em đã làm xong rồi."
Lương Phi Mạc nói với giọng rất kính trọng với người ở phía bên kia đầu điện thoại, chỗ nào còn dáng vẻ tổng giám đốc kiêu ngạo ngang ngược nữa? "Không có lộ ra sơ hở đó chứ?" "Không có, em đã ra tay, anh còn cần phải lo lång sao?"
Lương Phi Mạc kiêu ngạo hất cầm lên, đột nhiên có chút ngạc nhiên nói: "Nhưng mà anh họ, rốt cuộc là Đường Nhã Phương kia là ai vậy, đáng giả để anh phải gọi em về từ nước ngoài?" "... Cô ấy là vợ của anh!" "Cái gì?"
Lương Phi Mạc kinh ngạc trợn to hai mắt, miệng há to tới mức gần như là có thể nhét được một quả trứng gà: "Ha ha ha, anh họ, chắc chắn là anh đang lừa em có đúng không hả?" "Anh mày nhìn giống như là người nhàm chán như vậy hả?" "Không giống!"
Lương Phi Mạc nói chắc chắn, đột nhiên không thể tin được hét lên: "Cho nên nói là, anh họ anh kết hôn rồi hả? Tại sao em lại không biết chứ? Chuyện quan trọng như vậy, tại sao anh lại có thể không nói cho em biết được hả?" "Chị dâu của em không thích làm lớn chuyện. Cho nên, chuyện em là em họ của anh cũng phải giữ bí mật. Nếu mà bị cô ấy phát hiện là anh nhúng tay vào chuyện của Thời Đại, cô ấy sẽ không vui."
Sau khi người ở đầu bên kia nói xong, cũng không chờ Lương Phi Mạc phản ứng lại, trực tiếp cúp điện thoại.
Lương Phi Mạc cầm điện thoại di động, đôi mắt có chút dại ra.
Anh họ kết hôn?
Tại sao anh họ lại có thể kết hôn được?
Trời ơi! Người phụ nữ nào không muốn sống như vậy hả, lại dám gả cho cái tên đàn ông thoạt nhìn vừa không thích phụ nữ, cũng không thích đàn ông, tất cả các mặt còn đều mang lùng cấm dục cơ chứ! vẻ lạnh
Lương Phi Mạc cảm thấy thế giới này thật đúng là không thể tin được.

Anh ta còn tưởng Lục Đình Vỹ vô cùng lo lắng, gọi anh trở về từ nước ngoài là vì có chuyện gì quan trọng lắm cơ chứ, hóa ra là gọi anh về để làm chỗ dựa cho vợ mình!
Bên ngoài đồn đãi, Lục Đình Vỹ đẹp trai sáng sủa, lại là một người đàn ông lạnh lùng vô tình, có thủ đoạn độc tài, vô số người đẹp chen nhau tự dâng mình lên trước mặt, anh cũng đều không để ý đến một ai cả, nào biết được là anh đã sớm che giấu một người phụ nữ xinh đẹp ở nhà
Trong nháy mắt Lương Phi Mạc lập tức trở nên kích động.
Anh ta không thể chờ đợi muốn đi xem xem, rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào, mới có thể khiến cho người anh họ ưu tú kia của anh ta, không có cách nào kiềm chế được bản thân!
Đường Nhã Phương làm sao cũng không thể biết được, nhờ Lục Đình Vỹ âm thầm giúp một tay, mới có thể giúp cô tránh thoát được sự tính kế lần này của Tô Á Mai.
Tin đồn vẫn lan rộng nhanh chóng ở trong công ty, Tống An Nhi nói: "Đầu năm nay, đúng thật là vừa đẹp trai vừa có tiền mới được hoan nghênh, nếu như không có tiền, còn ai quan tâm xem là anh ta có đẹp trai hay không, lớn lên đẹp mắt cũng không thể quẹt thẻ được."
Đường Nhã Phương không có hứng thú đối với cái đề tài này, cười cười: "Thật ra thì so với chuyện này, tớ vẫn thấy tò mò là, nếu thái tử này có tin đồn gì có thể đào được ra, nếu mà cho lên trang nhất thì sẽ hot rất lâu." "Ôi trời, Đường Nhã Phương, cậu không muốn sống nữa sao hả? Đây chính là nhà họ Lương đó, có chân trong cả hai giới chính trị mà thương mại, cậu mà phát tán tin tức của anh ta, cũng chính là muốn tự mình tìm đường chết hả?"
Tổng An Nhi bị dọa sợ, trái tim nhỏ bé thiếu chút nữa là nhảy ra ngoài.
Đường Nhã Phương suy nghĩ một chút, nở một nụ cười xinh đẹp nói: "Đình Vỹ nhà tớ nói là tớ có thể thoải mái làm mọi thứ, nếu có đắc tội với ai, thì anh ấy cũng sẽ giúp tớ giải quyết"
Tống An Nhi cảm thấy rất đau lòng: "Thật ra thì mục đích chính của cậu chính là muốn khoe tình cảm có đúng không hả?"
Đường Nhã Phương vui vẻ cười một tiếng, đúng lúc này Lục Đình Vỹ nhắn tin tới, hẹn cô buổi trưa cùng đi ăn cơm.
Đường Nhã Phương đồng ý, thuận tiện nói một câu: "Công ty chúng em mới đối ông chủ, em đang thảo luận với An Nhi về chuyện đi khai thác tin tức của anh ta."
Lục Đình Vỹ buồn cười nhìn nội dung tin nhắn, tâm trạng có chút vi diệu.
Lương Phi Mạc chẳng qua chỉ là tổng giám
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.