Cho nên hắn rất tự tin, cảm thấy mặc dù thiếu niên trước mắt có ý thuật cao hơn mình thì hắn cũng có thể chiến thắng!
Ông!
Trong nội tâm tự tin, tinh thần Phùng Miểu tiến vào trong vòng tay, qua hai trăm giây liền thoát ra ngoài.
Hô!
Vòng tay tỏa ra ánh sáng màu lam.
Thành công hoàn thành.
- Hai trăm giây chữa khỏi cho mười người... Y thuật của Phùng huynh lại tinh tiến.
- Ta nghe nói qua vòng tay y đạo, có thể xuất hiện trong đó đều là nghi nan tạp chứng, mỗi loại đều hao phí tinh thần, bình quân một người mới hai mươi giây, y thuật của Phùng huynh có thể dương danh lập vạn trong thành Vân Châu.
- Lợi hại, lần trước ta nhìn thấy đại sư trong tộc ra tay thời gian còn dài hơn Phùng thiếu nhiều, trước kia vẫn nghe y thuật của Phùng thiếu cao minh, hôm nay gặp mặt mới biết danh bất hư truyền...
Nhìn thấy ánh sáng màu lam lập loè, mọi người tán thưởng.
Tuy bọn họ không hiểu y đạo nhưng cũng biết hai mươi giây khám và trị bệnh cho một người có ý nghĩa thế nào, không nói đúng sai hay không, chỉ bằng vào loại tốc độ này đã làm người ta giật mình.
- Mọi người khách khí, còn không biết thành công như thế nào...
Nghe được mọi người lấy lòng, Phùng Miểu cười cười, hắn nói khiêm tốn nhưng trong mắt mang theo kiêu ngạo khó kiềm chế.
Không thể không nói khiêu chiến vòng tay y đạo lần này chỉ dùng hai trăm giây, mặc dù là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144845/chuong-3057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.