- Nếu tất cả mọi người nói như vậy, ta thử xem, Diệp huynh sẽ không trách móc chứ?
Phùng Miểu cười cười, nhìn về phía Diệp Đào.
- Nhiếp Vân là khách quý của Diệp Đào, nếu thật khảo hạch hắn cũng nên nói với chủ nhân một chút.
- Nhiếp huynh...
Diệp Đào nhìn qua.
- Không sao!
Nhiếp Vân biết rõ muốn dung nhập vào vòng tròn của đối phương phải làm cho đối phương tin phục, lúc này cười nhạt một tiếng.
Hắn chưa từng sợ ai khiêu chiến y đạo.
- Sảng khoái, Nhiếp huynh sảng khoái như thế, mặc kệ chiến thắng hay vẫn thất bại, đều đáng giá Phùng Miểu ta kết giao bằng hữu!
Phùng Miểu cười nói.
- Phùng huynh khách khí!
Nhiếp Vân nói.
- Không vội, đã muốn tỷ thí sao không có tặng thưởng?
Trình Tiền cười một tiếng, hắn lật tay một cái, một viên châu xuất hiện trên bàn.
- Không có tặng thưởng chơi không cao hưng, ta có một viên Đãng Hải Châu, mang theo tiến vào biển cả sẽ tách nước ra, vô cùng trân quý, cả thành Vân Châu không vượt qua ba viên.
- Hiện tại lấy ra tặng thưởng.
- Chúc... Phùng huynh chiến thắng!
Hạt châu mang theo khí tức ấm áp, vừa xuất hiện trên bàn đã bài xích nước chung quanh, ngay cả rượu trên bàn cũng hơi nghiêng tránh né hạt châu.
Đãng Hải Châu, bảo bối thiên địa sinh ra, mặc dù không có tác dụng lớn với cường giả Hoàng cảnh nhưng thật sự là bảo bối hiếm có.
- Thật đại thủ bút, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2144844/chuong-3056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.