Cho dù lôi kiếp hay vẫn là tường vân đều cực kỳ mẫn cảm với người độ kiếp, vừa rồi khí tức linh hồn Nhiếp Vân cải biến, tường vân giống như vật vô chủ, hiện tại đột nhiên xuất hiện tương đương tìm được chủ nhân, bị hắn hấp thu không còn lại gì.
- Đáng giận, phốc!
Nhìn thấy tình cảnh trước mặt và nghe nói như thế, hai người không chịu nổi đồng thời phun máu tươi.
Quá mẹ con nó đả thương người... Đáng giận, đáng giận ah!
Hai người lúc này hận Nhiếp Vân tới mức dốc hết nước trong thiên địa cũng không thể rửa sạch.
...
Không để ý tới sắc mặt hai người Minh Hoành, Minh Hinh cực kỳ khó coi, lúc này Nhiếp Vân đang ở trong không gian loạn lưu, một tay bóp cổ Thiên Yêu Thánh Hoàng, một tay cầm lấy linh thú tường vân, hắn suy nghĩ làm sao thôn phệ cả hai thứ này.
Nghĩ tới vừa rồi tình huống cấp bách cho nên thay mận đổi đào chi thuật, không nghĩ tới lại thành công, bởi như vậy chẳng những tương đương thành công vượt qua lôi kiếp, hắn còn bắt lấy Thiên Yêu Thánh Hoàng, lại có được linh thú tường vân, chỉ cần thôn phệ thì lực lượng của hắn càng tinh tiến hơn nữa.
- Ba ba, đem tường vân cho ta ăn đi!
Thời điểm Nhiếp Vân cân nhắc nên thôn phệ linh thú tường vân lại nghe có âm thanh nói nhỏ bên tai, đôi mắt sáng ngời.
- Tiểu Long ngươi tỉnh?
Hô!
Không gian trước mắt chấn động, Ngũ Trảo Kim Long xuất hiện ngay trước mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143003/chuong-1219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.