Chương trước
Chương sau
Dù thế phương pháp vẫn lưu truyền tới bây giờ, kiếp trước Nhiếp Vân xâm nhập yêu tộc trùng hợp đã từng gặp, cũng ghi nhớ lại, tình cảnh nguy cơ vừa rồi đã nhớ tới loại biện pháp này, lúc này mới dẫn động thiên kiếp cho nên mới thành công!

Thực lực hai người Minh Hoành, Minh Hinh hiện tại giống như hắn, đều là Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong, linh hồn cũng là ba ngàn thê độ, không sử dụng bọn họ làm kẻ thế mạng thì quá xin lỗi bản thân mình rồi.

Rầm rầm rầm!

Lôi đình cuồng bạo trút xuống như mưa, tia chớp, lôi quang, các loại tâm ma ảo cảnh không ngừng oanh kích lên người Minh Hoành, Minh Hinh.

Thành cổ thành Thánh Hoàng tồn tại vài vạn năm qua thừa nhận tai nạn chưa từng có, dường như bị ông trời xử phạt nên thừa nhận tàn phá chưa từng có..

- Mượn Thiên Yêu Thánh Hoàng dùng một lát... Thánh Hoàng bị bắt?

- Rốt cuộc là ai? Xong, thành Thánh Hoàng xong...

- Còn ai vào đây, nhất định là người mạnh nhất nhân loại là Nhiếp Vân, không phải hắn còn ai có thể có loại uy thế này...

Người thành Thánh Hoàng liên tục bỏ chạy tứ tán ra ngoài, người thực lực còn có thể chạy đi, thực lực yếu khong kịp phản ứng bị lôi điện tán dật đánh hài cốt không còn.

Thiên kiếp, ý chí ông trời hội tụ, sẽ không bởi vì ngộ sát mà lưu tình, thành Thánh Hoàng biến thành biển tử vong, vô số yêu nhân bị chôn sống oanh chết, cả thế giới yêu nhân thừa nhận tai nạn chưa từng có.

- Đáng giận, đáng giận!

- Ngươi tên là Nhiếp Vân đúng không, ta sẽ làm cho ngươi chết không có chỗ chôn.

Sắc mặt hai đại sứ giả Minh Hoành, Minh Hinh biến thành màu xanh, bị thiên kiếp bao phủ không cách nào di động, chỉ có thể gào thét mà không thể làm gì, tiếng quát vang vọng cả địa vực thứ mười.

Hai người bọn họ là cường giả Linh giới, vốn tưởng rằng đến địa phương hèn mọn như Nhân giới là có thể gây sóng gió, hoành hành không sợ, cho dù thế nào cũng không nghĩ tới vừa phụ thể đoạt xá thành công đã bị người ta âm một cái, hơn nữa còn thảm như thế này, hiện tại tức giận không nói nên lời.

- Minh Hinh, lôi kiếp lợi hại đừng ngạnh kháng, dùng thực lực mạnh nhất tiêu diệt nó đi.

Minh Hoành thở dài một hơi.

Nhìn thấy lôi kiếp trên không trung càng ngày càng mạnh và có xu thế không bị khống chế, một khi bị oanh kích nhiều như thế sẽ làm thân thể suy yếu, vạn nhất Nhiếp Vân xông tới, hai người khẳng định hẳn phải chết không thể nghi ngờ, thật sự mất mặt lớn.

Chỉ sợ bọn họ có tuổi thọ ngắn nhất, cũng mất mặt đặc sứ Linh giới.

Hoàng Vương tốn sức thiên tân vạn khổ mới có thể đưa bọn họ từ Linh giới xuống hạ giới, kết quả chưa giải quyết được chuyện gì nhưng bị người ta âm chết, chuyện này thật sự mất mặt.

- Tốt, thiêu đốt linh hồn, Hóa Linh chi quyền!

Minh Hinh cũng không ngốc, biết rõ chuyện này cho nên thiêu đốt linh hồn ba ngàn thê độ, ngửa mặt lên trời đánh ra một quyền.

- Thiêu đốt linh hồn, Cửu Thiên Thần Chưởng!

Minh Hoành đánh một chưởng.

Thiêu đốt linh hồn gia tăng lực lượng, cam nguyện tiêu hao linh hồn tấn công một kích thật mạnh, chưởng pháp mang theo lực lượng không thể ngăn cản nổi.

Oanh!

Lúc này đánh thẳng vào kiếp lôi.

Hô!

Trong thiên kiếp ẩn chứa lực lượng cường đại bị hai đại tuyệt chiêu đánh trúng chậm rãi biến mất hóa thành vô hình.

- Thành công!

Nhìn thấy lôi vân đầy trời bị đánh tan, Minh Hoành và Minh Hinh đồng thời thở ra một hơi, cảm thấy mệt mỏi không chịu nổi.

Tuy vừa rồi thiêu đốt linh hồn rất ngắn, cũng không ảnh hưởng thực lực tổng thể nhưng đã tổn thương căn bản linh hồn của bọn họ, nếu như không thể đạt được bổ sung kịp thời, mặc dù một lần nữa trở lại Linh giới, kiếp nầy đừng nghĩ gia tăng thực lực.

- Đáng giận, đáng giận, Nhiếp Vân làm hại chúng ta thiêu đốt linh hồn, thật sự tội không thể thứ!

Minh Hoành vô cùng tức giận.

- Không sai, Minh Hoành, chúng ta có nên giết tới đại lục Phù Thiên giết hắn hay không?

Minh Hinh nói.

- Hắn hành động lúc trước không phải ngươi không nhìn thấy, Nhiếp Vân đã gom góp đủ phù thiên chi tâm, triệt để khống chế đại lục Phù Thiên, chúng ta đuổi theo sẽ không phải đối thủ chưa nói, còn có thể bị đánh chết dễ dàng, chúng ta phải nắm bắt thời cơ thật tốt.

Suy nghĩ một lúc Minh Hoành lên tiếng.

Tuy trong nội tâm phi thường muốn giết Nhiếp Vân nhưng hắn cũng biết đi đại lục Phù Thiên tương đương chịu chết.

Đừng nói bọn họ, cho dù siêu cấp cường giả linh hồn lực đạt tới năm ngàn cũng không có khả năng chống lại cả một đại lục.

- Chúng ta nén cơn giận này hay sao?

Trong mắt Minh Hinh mang theo không cam lòng.

- Đương nhiên không thể nhẫn nhịn, hiện tại không nhịn không được, chờ chúng ta đạt được Bắc Đẩu tinh phủ, lợi dụng Tiên Thiên linh khí bên trong khôi phục thể lực, sau đó giết hắn dễ như trở bàn tay.

Minh Hoành hung ác nói.

- Cũng chỉ có thể như vậy... Ân, ngươi xem, là linh thú tường vân!

Minh Hinh nghiến răng nghiến lợi, trong nội tâm không cam lòng, đột nhiên đôi mắt nhìn thấy cái gì đó, lúc này bị hưng phấn thay thế.

- Linh thú tường vân? Quả nhiên là thế, ha ha, vận khí tốt, có thứ này những tổn thương do thiên kiếp vừa rồi có thể khôi phục trong nháy mắt.

Ngẩng đầu nhìn lên trời, đôi mắt Minh Hoành tỏa sáng.

Xuất hiện trước mặt hai người chính là tường vân sáng ngời, hình thành bộ dạng linh thú thật lớn.

Tu luyện giả đột phá Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, vận khí tốt sẽ xuất hiện thất thải tường vân, đột phá Bí Cảnh cửu trọng vận khí tốt sẽ xuất hiện cửu thải tường vân, nếu đột phá cảnh giới siêu cao sẽ xuất hiện loại linh thú tường vân.

Linh thú tường vân này ẩn chứa rất nhiều linh khí, có thể hoàn mỹ bổ sung suy yếu sau khi độ kiếp, là ông trời lưu một đường sinh cơ cho tu luyện giả.

Loại tình huống này tại Linh giới cũng không thường phát sinh, hai người không nghĩ tới nhân họa đắc phúc sẽ xuất hiện thứ này.

- Hai chúng ta chia đều tường vân, chẳng những có thể triệt để khôi phục linh hồn, còn có thể thúc đẩy lực lượng tiến thêm một bước!

Nhìn thấy tường vân hình thành, Minh Hoành cười ha ha.

- Không sai, có thể làm thực lực chúng ta khôi phục và còn tinh tiến, ha ha, nói như vậy chúng ta còn phải cảm tạ Nhiếp Vân này.

Minh Hinh cũng cười lớn.

Loại vật như linh thú tường vân nếu hấp thu tốt, chẳng những có thể bổ sung hao tổn vừa rồi, còn có thể làm cho linh hồn nhận được bổ sung, là vật đại bổ.

- Không cần cám ơn, tường vân sẽ bị ta lấy đi.

Hai người còn chưa dứt tiếng cười, đột nhiên cảm thấy khí tức Nhiếp Vân đã biến mất xuất hiện lần nữa, đồng thời hắn còn quát lớn, ngay sau đó linh thú tường vân lập tức biến mất, rốt cuộc tìm kiếm không thấy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.