- Ngươi thật ghê gớm, chỉ sợ lần này không chết không thôi với hai tên sứ giả kia.
Thiên Huyễn cảm khái.
- Chúng ta đã không chết không ngớt với yêu tộc, tông chủ làm tốt lắm, giết uy phong của bọn chúng, bằng không còn không biết bọn chúng còn muốn làm gì.
Lão tửu quỷ hưng phấn nói.
- Ha ha!
Đối vơi hai người mà nói, Nhiếp Vân cười cười, cổ tay run lên ném Thiên Yêu Thánh Hoàng xuống đất, hừ lạnh nói:
- Ta có vài chuyện muốn hỏi ngươi, hảo hảo trả lời ta có thể tha cho ngươi một mạng, bằng không ta sẽ diệt toàn bộ yêu tộc, ta nói được thì làm được, tuyệt không nuốt lời!
Lúc này Thiên Yêu Thánh Hoàng bị hắn dùng linh hồn phong bế khí hải, ngay cả linh hồn cũng bị áp chế không khác gì người bình thường, đã không có lực chống cự, nghe được hắn nói thế liền cau mày cười lạnh.
- Ta đường đường là Thánh Hoàng, không ngờ rơi vào cảnh tù đày trong tay ngươi, muốn giết cứ giết, đừng nói nhảm!
- Có thể bị ta bắt được, nói rõ ta là khắc tinh của ngươi, nói đi, huyết mạch U Minh hoàng tộc của ngươi tới từ nơi nào.
Thấy thái độ của nàng cứng rắn, Nhiếp Vân cười một tiếng, trong giọng nói mang theo đầu độc đậm đặc, linh hồn ba ngàn thê độ phối hợp thiên phú đầu độc sư, tiên âm sư áp chế nàng.
Thiên phú tiên âm sư và thiên phú đầu độc sư tương thông với nhau, cho dù Nhiếp Vân chưa dung hợp cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2143004/chuong-1220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.