Đường Kim như không có chuyện gì quét qua dáng người tương đối khá của Tần Thủy Dao, thuận tay đóng kín cửa phòng thử đồ, hời hợt nói:
- Bé ngốc, vóc người của cậu cũng thường thôi. Mau mặc quần áo vào đi.
"Á!" Tần Thủy Dao rốt cuộc cũng kịp phản ứng, tiếng thét vài tỷ đề xi ben vang lên, sau đó nàng cuống quýt cầm một mớ quần áo che cảnh xuân trên người, đồng thời tức giận mắng to:
- Tên lưu manh đáng chết, cậu làm gì thế? Cút ra ngoài cho tôi!
Trong tiệm quần áo, Trương Ny và Đường Thanh Thanh vừa tiến vào hai mặt nhìn nhau.
- Cần phải háo sắc như vậy sao?
Trương Ny nói thầm một câu.
Đường Thanh Thanh thì lại càng mắng Đường Kim. Tiểu đệ chết tiệt, vừa rồi còn dám nói chỉ chuyên tâm muốn hôn nàng, nháy mắt đã chạy vào trong này sàm sỡ hôn thê.
Bà chủ của tiệm này là một người phụ nữ chừng ba mươi, nàng nhìn Đường Thanh Thanh, không nhịn được nói:
- Vị nữ cảnh sát này, cô... nếu không cô vào xem đi?
- Bà chủ, đừng lo lắng. Hai người họ là một đôi, đang đùa giỡn mà.
Trương Ny vội vàng nói.
Nghe Trương Ny nói vậy, rốt cuộc bà chủ cũng yên lòng, quyết định không quan tâm chuyện rỗi hơi này nữa.
Mà trong phòng thử đồ, Tần Thủy Dao vẫn rất tức giận nhìn Đường Kim, nhưng cũng không thét lên nữa:
- Ê, lưu manh đáng chết, cậu đi ra mau, đừng có chiếm tiện nghi của tôi!
Phòng thử đồ này tương đối nhỏ hẹp, một người thay quần áo còn vướng tay vướng chân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543554/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.