Lời này vừa ra, mười mấy ánh mắt xung quanh đều soi mói Đường Kim. Thằng này đánh người, còn muốn cục trưởng người ta bắt bị hại đi? Thằng này cho rằng nó là ai? Cho dù là thị trưởng cũng không thái quá như vậy chứ?
Ngay cả Đường Thanh Thanh cũng ngẩn ngơ, tiểu đệ này lại định làm gì?
- Bắt tôi?
Hạ Quốc Binh nhìn Đường Kim như thằng thần kinh:
- Cậu cho rằng có bạn gái làm cảnh sát, vậy cục cảnh sát chính là nhà cậu sao? Thật là nực cười!
- Đường Kim, vị này là Hạ tiên sinh từ trên tỉnh...
Nhâm Chính Kiệt cũng thật khó xử.
- Kệ hắn chui từ cái lỗ nào ra, bắt lại giam một ngày rồi noi.
Đường Kim hời hợt nói.
- Chuyện này...
Mặc dù Nhâm Chính Kiệt biết lai lịch của Đường Kim không nhỏ, nhưng địa vị của Hạ Quốc Binh cũng rất lớn. Hắn không đắc tội được bên nào a.
Lúc này, không riêng gì đám vây xem, ngay cả Hạ Quốc Binh cũng cảm thấy không ổn. Hình như thằng nhóc này có lai lịch?
- Cục trưởng Nhâm, có cần tôi gọi điện lại cho cục trưởng Hồ không?
Giọng nói của Hạ Quốc Binh không vui, còn có mùi vị uy hiếp mơ hồ.
- Hạ tiên sinh, tình huống hơi đặc thù, vị này là...
Nhâm Chính Kiệt hạ giọng, cố gắng giải thích.
Hạ Quốc Binh mất hết kiên nhẫn, nổi giận đùng đùng ngắt lời:
- Tôi mặc kệ hắn là ai, cho dù là con trai thư ký thị ủy thì cũng bắt lại cho tôi!
Hạ Quốc Binh nói rất to, dường như muốn cho người khác biết, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543553/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.