Sau 2 tiếng lơ lửng trên bầu trời, rốt cuộc cũng được đặt chân tới thành phố C rồi.
Khác với thành phố A nằm trọn vẹn trong đất liền, thành phố C trải dài dọc bờ biển, lại tựa núi, căn bản là không thể thích hợp làm thành phố du lịch hơn được mà!
Không khí vừa thoáng đãng vừa trong lành, so với không khí ô nhiễm xe cộ của thành phố A...Thiện tai! Tôi muốn bê nhà tới đây sống quá.
Tôi ngó nhìn thái hậu đang mải mê trò chuyện cùng phu nhân, lại nhìn Tiết Khanh lôi kính râm ra đeo, tò mò hỏi:
“Trời cũng không nắng lắm mà, mắt anh có tật hả?”
“Cũng không có gì quan trọng. Hoa thơm mà, không che vào, ai hái mất của em thì sao!”
Tôi câm nín nhìn anh ta cười cười. Không chơi với Tiết gia gia! Chân lý mà!
---------------Phân cách tuyến “Thủ tiết vì em”-------------------
Chuyến đi chơi này quả nhiên là âm mưu được định sẵn. Tiết phu nhân có bạn ở đây, vừa vặn nhà họ ra nước ngoài, thế là Tiết phu nhân tranh thủ mượn nhà, khỏi thuê khách sạn. Thiện tai! Sau này, phàm là mẹ tôi đột nhiên tốt bụng, tôi quyết không dám nhận nữa đâu!
Ngôi nhà này nằm ngay sát biển, vị trí địa lý đẹp miễn bàn. Ở đây 4 ngày 3 đêm, cũng tiết kiệm được rất nhiều tiền so với việc thuê khách sạn nha!
Tôi nhìn thấy biển, suy nghĩ đầu tiên là buổi chiều xông ra tắm. Thái hậu đi qua phòng tôi, thấy tôi hí hửng xem quần áo, ngạc nhiên hỏi:
“Con làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-si-dong-chi-em-nhat-dinh-ga-cho-anh/2170162/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.