Tôi và Thẩm Tư Ngôn nhanh chóng đi tới một khách sạn gần đó. Chính là...giá phòng không hề rẻ chút nào...
Bù lại, chúng tôi tới vào đúng cuối tuần, nghe bảo khách sạn này cuối tuần nào cũng tổ chức đốt lửa, với loại người ưa náo nhiệt như tôi, quả thực thích hợp mà...
“Anh chị ở một phòng ạ?”
Lễ tân là một cô gái có giọng nói ngọt ngào, khí chất rất dịu dàng, nhỏ nhẹ.
“Phòng gia đình ấy.”
Thẩm Tư Ngôn nháy mắt một cái, thục nữ lễ tân hai má liền xuất hiện màu hồng mờ ám. Tôi vội vàng xua tay:
“2 phòng đơn! Chúng tôi lấy hai phòng đơn.”
Chỉ thấy thục nữ lễ tân cười ngại ngùng, bảo:
“Khách sạn chỉ còn phòng đôi thôi ạ!”
“Vậy cũng được!”
Thẩm Tư Ngôn dường như rất cao hứng. Tôi suy nghĩ một giây, nhanh chóng bác bỏ:
“Vậy...lấy hai phòng đôi đi!”
Tiết Khanh nói rồi, tránh xa Thẩm Tư Ngôn một chút. Vậy tôi ở một phòng đôi, tiền phòng sẽ gọi anh ta thanh toán. Ai bảo tôi nghe lời anh ta chứ!
Tôi nhận chìa khoá phòng, hí hửng xách ba lô lên, lượn qua Thẩm Tư Ngôn với gương mặt u ám...Hừ, không cho anh cơ hội cướp sắc đâu!
------------Phân cách tuyến “Thẩm ca không cướp được sắc”---------
Trời sẩm tối thì tôi liền gọi điện cho mẹ. Thái hậu nói ba người lên tới đỉnh núi rồi.
“Ui chao, còn có suối nước nóng, phong cảnh hữu tình, trên núi có hội đèn lồng, đền Ngải Tiên xem bói rất thiêng, nói năm nay mẹ có hoa đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-si-dong-chi-em-nhat-dinh-ga-cho-anh/2170167/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.