“Ôi trời, giống đi chơi gia đình quá. Anh Tiết có đi không?”
“Ông già ở nhà trông nhà rồi, hahaha, ông ấy còn nói chị em phụ nữ đi chơi, không nên đi theo, hahaha, Khanh Khanh mà là phụ nữ ư?”
Tôi lạnh sống lưng, bèn lấy cớ đi làm thủ tục bay mà chuồn trước...
Đến khi thực sự lên máy bay, tôi không an ủi nổi bản thân nữa rồi. Làm gì có cái trùng hợp nào mà cả bốn người cùng đi một địa điểm, cùng ngồi san sát, thái hậu ngồi với phu nhân, tôi ngồi với Tiết Khanh vậy hả? Cũng trùng hợp thật đó!
“Nghiễm Nghiễm, nói thật với em nhé, duyên này của chúng ta là do hai Nguyệt Bà bên kia ban tặng. Nào, chúng ta cố gắng bồi dưỡng tình cảm...”
Tôi: “...” Căm phẫn-ing! Lừa đảo-ing!
Tôi chưa kịp mở lời thì tiếng nhạc đã vang lên sát tai. Tôi theo phản xạ sờ lên chiếc tai nghe vừa được người ngồi bên cạnh nhét vào, tròn mắt hỏi.
“Anh nghe hai bên to quá. Sống là phải biết chia sẻ, liền chia sẻ với em!”
Sự thật chứng minh, ngồi cạnh ôn thần thì không thể nào ngủ say được. Tôi chợp mắt một lát đã dậy rồi. Nhìn Tiết đại gia đeo kính đọc báo, bỏ qua ân oán của chúng tôi, khách quan thì tổng kết được một câu: Có khí chất của đàn ông thành đạt, đẹp trai theo kiểu tổng tài thường được mô tả trong tiểu thuyết đó!
Tôi nhìn anh ta như soi sinh vật quý hiếm, không bỏ qua một mi li mét ngũ quan nào. Dĩ nhiên! Không phải lúc nào cũng gặp được người đàn ông có khí chất, nhất định phải lợi dụng...bán sắc!
“Tiết Khanh, khi nào anh nhất định phải chụp chung với tôi!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]