Hôm sau, Thư tiểu Đường mặc một bộ xiêm y màu vàngnhạt, bên mái tóc cài một đóa hoa mướp, chuẩn bị đâu vào đó xong, nàng và chathẳng tiến Tử Vi đường.
Trời vào thu, khí hậu ôn hòa, nhẹ nhàng khoan khoái.Ánh mặt trời ấm áp tỏa lên mặt Thư Đường, trông nàng hết sức thật thà hiền hậu.Thư Tam Dịch kềm không được, an ủi nàng: "Nữ nhi, đừng sợ a."
Thư Đường nghĩ nghĩ, buồn rầu nói: "Chuyện nàythật oan uổng, ta vốn hơi sợ. Nhưng Nguyễn quan nhân, Đa Hỉ, Tư Không công tửhôm nay ai nấy đều đến ủng hộ ta. Vân, Vân quan nhân cũng đến, ta tất nhiên làkhông sợ." Ngừng một chút, nàng lại gật gật đầu "Ta thấy ta không thểđể tên ác bá Hồ Thông kia coi thường được."
Mấy năm gần đây quốc thái dân an, Tử Vi đường lâu naynhàn rỗi, vô cùng hoang vắng, hôm nay vất vả lắm lễ đường này mới xảy ra chuyệnnáo nhiệt, xung quanh tràn đầy không khí ngồi lê đôi mách.
Đến giờ Thìn, trong lễ đường đầy ắp mọi người đến xem.Tử Vi đường được xây rất đơn giản. Tuy có ba tầng lầu, nhưng chỉ có một tầngđược sử dụng làm lễ đường phân xử. Trong đường rộng rãi, phía Nam có một cáiđài được dựng lên. Trên đài có một cái bàn bóng loáng dành cho vị quan phân xử,còn những người đến tranh cãi thì đều đứng trên đài.
Thư Đường nghĩ thanh giả tự thanh, nên không sợ hãigì, một mình đứng trên đài. Sống lưng nàng đứng thẳng tắp, nhẫn nại chịu đựngHồ Thông đang liệt kê từng tội trạng một của nàng ra.
Những cuộc tranh cãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-cong-tu/2781054/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.