Mấy ngày sau, lời đồn đãi về cha con nhà họ Thư truyềnkhắp Kinh Hoa thành của Nam Tuấn quốc. Vốn chỉ an phận nằm trong một góc củacon ngõ nhỏ Đường Hoa, nay chịu nghìn nghìn người xăm xoi chỉ trích, khách điếmThư gia phải tạm thời đóng cửa. Thư Đường ôn tồn khuyên cha nàng, nói chuyệnnày chỉ là do người bên ngoài đã hiểu lầm, qua mấy ngày nữa thôi nhất định sẽyên tĩnh lại.
Không ngờ qua mấy ngày sau, sự tình lại càng ngày càngnghiêm trọng hơn.
Lời đồn đơn giản chỉ nói Thư Đường là nữ nhi của ThưTam Dịch và Uyên Ương, nhưng vấn đề là ở chỗ cái tên Uyên Ương này.
Hai mươi năm về trước, trong Hồng Tước quán Kinh Hoathành có một cặp tỷ muội. Một người tên là Thủy Sắt, một người tên là ThủyTĩnh. Hai người cũng không phải là tỷ muội ruột thịt, chỉ là tỷ muội kết nghĩa,nhưng tình nghĩa rất sâu đậm. Năm ấy, các cô nương trong Hồng Tước quán đềuthân mang tuyệt kỹ, bán nghệ chứ không bán thân, cho nên được người người kínhtrọng. Sau đó, chính thê của Lục Vương gia qua đời, lão tích tụ buồn rầu, chợtnảy sinh tình cảm với Thủy Sắt. Kể từ khi Thủy Sắt chuyển vào ở trong phủ củaLục Vương gia, danh tiếng của Thủy Tĩnh ở Hồng Tước quán nổi bật lên, có mộtkhông hai.
Cây to đón gió, năm đó Thủy Tĩnh bị một người tên làUyên Ương cô nương đố kỵ. Uyên Ương vốn là danh kỹ thanh lâu, vì giỏi ca múanên tự kiếm ngân lượng chuộc thân, sau đó gia nhập Hồng Tước quán. Thủy Tĩnhvốn có ơn tri ngộ đối với Uyên Ương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-cong-tu/2781056/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.