"Ngươi không cưới nàng, ta cưới."
Một câu nhẹ nhàng đơn giản, bình tĩnh ngắn gọn, lạikhiến tất cả mọi người có mặt đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Thật lâu sau, người trong lòng động đậy. Vân Trầm Nhãkhẽ buông Thư Đường ra, khóe môi mỉm cười, ánh mắt như có như không thoáng liếcqua Nguyễn Phượng.
Nguyễn Phượng sửng sốt, tức thì hiểu ý chắp tay hướngtrên đài, nói: "Ngự sử đại nhân, Hồ công tử mới vừa rồi đã nói, chỉ cần cóngười chịu cưới Thư cô nương, mọi khúc mắc lúc trước đều xóa sạch. Nay...” hắntạm ngừng, quay đầu lại nhìn vào mắt Vân Trầm Nhã "Nay nếu Vân công tử đãnguyện ý cưới Thư cô nương làm thê tử, vậy..."
"Khoan đã..." giọng Hồ Thông vang lên.
Hôm nay Hồ Thông ầm ĩ bức bách Thư tiểu Đường như thếvốn là muốn khích Vân Trầm Nhã ra mặt. Hắn nghĩ, thay vì mình ngầm giở trò vớiVân vĩ lang, tốt xấu gì mình cũng là cường hào ác bá ở Kinh Hoa thành này, nếucó thể đem tranh chấp giữa hai người làm rõ trước mặt mọi người, bằng vào xuấtthân và quyền thế của Hồ Thông hắn, đối phó với một thương nhân Anh Triêu Quốcnhư Vân Trầm Nhã, nhất định là sẽ dễ như bỡn.
"Hồ mỗ lúc nãy nói là nếu có người nguyện ý cướiThư Đường, chỉ giới hạn là nam tử trong Nam Tuấn quốc mà thôi. Không biết Vâncông tử đường đường là người của Thần Châu Đại Anh Triêu quốc, có tư cách gìcan thiệp đến chuyện phiền phức trong Kinh Hoa thành này?" Hồ Thông chậmrãi nói, giọng đầy khiêu khích.
Thu Đa Hỉ nghe xong tức giận vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-cong-tu/2781053/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.