Ngoài Công Nghi đường, dòng nước lững lờ trôi dưới mộtchiếc cầu cong cong, hoa sen giữa hè đã sớm héo rũ, nhưng vẫn còn lại lá sen.
Đã quá giờ Ngọ, cơn mưa bụi mù mịt nơi phía chân trời,cạnh bờ, chiếc thuyền lá dập dềnh trên nước.
Nếu không có cung nữ lay động mái chèo ra giữa hồ chocá ăn, người không biết còn tưởng đây là cảnh mưa bụi cuối xuân ở Giang Nam.
Nhưng đây không phải là Giang Nam, mà là một góc trongcấm cung Kinh Hoa thành của Nam Tuấn quốc.
Không thanh đạm cổ xưa như bề ngoài, bên trong CôngNghi đường được ngầm bố trí cơ quan khắp bốn phía.
Bên trong phòng khách không lớn, Nam Tuấn vương ngồighế trên, đứng bên cạnh hắn là tiểu thế tử Đỗ Tu.
Ngồi bên trái là đám người Vân Trầm Nhã, Cảnh Phong,bên phải là Đỗ Lương, Nguyễn Phượng và những người có liên can.
Một tiểu thái giám nâng chiếc khay ngọc đứng trước mặtVân Trầm Nhã. Vân vĩ lang cười nhẹ, nhàn nhã đặt cuộn giấy bạc trong tay lênkhay ngọc, nói: "Ta dùng cái này để làm một cuộc giao dịch với Nam Tuấnvương."
Cuộn giấy bạc ấy có nội dung gì, Đỗ Kỳ không cần xemcũng biết.
Lần trước, tại Minh Hà Thiên uyển Vân Trầm Nhã tươngkế tựu kế, mượn bẫy sắp đặt của Đỗ Lương khiến bản thân mình bị ám sát. Kể từđó Anh Triêu quốc liền có cái cớ xuất binh tấn công Nam Tuấn quốc. Chỉ là lầnnày Vân vĩ lang cũng không phải thật sự muốn tấn công Nam Tuấn quốc, mà muốnmượn cái cớ này giải quyết mối lo ngại Liên Binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-cong-tu/2780964/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.