Sau giờ Ngọ gió thổi mạnh hơn.
Ở hậu viện khách điếm Thư gia, cửa căn phòng chính mởrộng, ánh nắng thu chiếu vào sáng rực cả phòng.
Còn bên ngoài thì bầu trời dìu dịu, cây hoa Hải Đườngmặc dù đã rụng hết lá nhưng cỏ xung quanh gốc cây vẫn còn xanh ngát.
Trong phòng, Thư tiểu thỏ và Vân vĩ lang đồng loạtđứng trước mặt Thư Tam Dịch. Thư lão tiên sinh nhíu mày lại, vẻ mặt bực bội khóchịu. Hai năm nay lão đi đứng không tiện, hễ ngồi xuống là phải đắp một tấmthảm dày lên đầu gối. Lúc này, thảm trượt xuống dưới chân mà lão vẫn hoàn toànkhông nhận ra.
Thư Tam Dịch nhớ lại năm nào Hồng Nữu nhà lão vẫn cònlà một con nhóc ngây thơ dễ bảo, không phải là một cô nương ương bướng biết cãilời như bây giờ. Hồi nàng mười bảy tuổi khi chuẩn bị lập gia đình, còn nói với lão:"Ta nghĩ ta muốn tìm một hán tử thật thà chất phác, mổ heo bán thịt cũngđược, dù sao trung thực vẫn tốt hơn."
Xem mắt, tìm hán tử....thời gian đã trôi qua, khôngthể quay lại được.
Tính tình trung thực...trước đây là nguyện vọng, naytrở thành mơ mộng hão huyền.
Thư tiểu Đường từ khi gặp được sói, số mệnh đột nhiênthay đổi, đang sống tự do thoải mái đột nhiên như lọt vào trong đám sương mù.Dù hiện giờ, hai người đứng trước mặt Thư lão tiên sinh, một người đòi cưới,một người đòi gả, nhưng trong lòng Thư Tam Dịch vẫn hờn dỗi như cũ, chậm chạptrì hoãn không muốn tính tới.
Lão càng nhíu chặt mày, hỏi: "Ngươi nói muốn cướinàng, ngươi lấy cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-cong-tu/2780962/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.