Ban đêm, Cảnh Phong gối đầu lên cánh tay nằm trêngiường, điệu bộ như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Thẩm tiểu Mi vừa tính kế trong lòng vừa xoay người lạinhìn hắn.
Bỏ xuống vật gì đó trên tay, Thẩm Mi chạy đến sửa lạigóc mền cho Cảnh Phong, rồi mới yên tâm bước trở lại bên bàn, đếm tiếp đốngngân phiếu của nàng.
Một hồi sau, Cảnh Phong xoay người lại nhìn về phíaThẩm Mi, hỏi: "Rốt cuộc là cách gì vậy?"
Thẩm Mi đang mãi mê đếm ngân phiếu nên vẫn không để ýđến câu hỏi của hắn. Nàng xếp ngân phiếu lại nhét vào túi tiền của mình, rồilại dời túi tiền cách xa Cảnh Phong ra.
Cảnh Phong thấy điệu bộ của nàng như vậy, nhịn khôngđược nở nụ cười.
Thẩm Mi trở lại trước giường, nhấc lên một góc chăn,vừa leo lên giường vừa nói: "Lúc nãy chàng thật không độ lượng tí nào,biết rõ ta đi Phù Sinh đường là vì Đại ca của chàng, vậy mà chàng lại cướp mấttúi tiền của ta. Đồ xấu xa!"
Cảnh Phong ôm choàng lấy eo Thẩm Mi đẩy vào bên tronggiường, dùng mền bọc nàng lại, cười nói: "Phải, phải...nàng tiểu nữ nhânnày lúc nào cũng thích sinh sự, gây rối loạn, nhưng hôm nay chuyện quan trọngnhư vậy mà lại chu toàn từng chút một, minh mẫn, sáng suốt. Hồi tối này, đòi điăn thử món ngon miền Nam, sơ hở lộ ra quá nhiều, không phải phong cách củanàng."
Thẩm Mi nghe vậy, trong lòng vui vẻ, nỗ lực giảithích: "Anh Cảnh Hiên biết ta thích dạo chơi thanh lâu, ta nhắc tới chuyệnđó chẳng qua là muốn hắn nhớ lại Phù Sinh đường thôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-sac-cong-tu/2780935/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.