Không khí xung quanh bỗng trở nên đáng sợ. Khoảnh khắc vừa rồi chỉ xảy ra trong vài giây nhưng cái ớn lạnh mang lại từ lời nói thì day dứt.
Lời nói ấy không xuất phát từ biểu cảm vui mừng, hạnh phúc, lạnh nhạt hay căm ghét. Giống như pha trộn hết tất cả cảm xúc lại thể hiện vỏn vẹn trong sáu từ ngắn ngủi ấy. Một câu nói không dùng bất cứ xúc cảm nào lại khiến người nghe rợn người.
Một bữa tiệc rộng lớn có rất nhiều người nhưng cô chỉ cảm nhận được sự hiện diện của hai người họ, tất cả mọi người đều biến mất chỉ sau câu nói ấy.
Từ khi trở thành sát thủ, vạn vật đều không khiến cô run sợ. Vậy mà người đàn ông trước mặt chỉ thốt ra sáu chữ lại khiến trái tim cô co thắt đập mạnh liên hồi, sợ hãi đến nỗi hơi thở cũng đứt quãng. Như vậy đủ thấy khí chất của người đàn ông này dồn dập áp bức tới mức nào.
An Nhiên quay mặt sang bên tránh nhìn trực diện với Quân Vũ, găn giọng.
"Đừng làm càn !"
Cô không thừa nhận hay phủ nhận, bâng quơ cố tình nói lạc chủ đề, ngay chính cô cũng không nghĩ tới phải nói như vậy, chỉ là câu nói thốt ra từ miệng không có trong suy nghĩ.
"Âm thầm từ bỏ tôi thì ai mới là người làm càn ?"
An Nhiên nghệt người, tự biết thân phận đã bị lộ, cô cũng không tiếp tục diễn nữa. Dù có cố cũng không lừa được người đàn ông còn sắc bén hơn cả cô. Múa rìu qua mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ve-nha-thoi-/3619380/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.