Quay trở về với buổi tiệc, hầu hết mọi người đều đang khiều vũ cùng nhau. Những âm thanh sập xình, sôi động tiếp năng lượng cho cơ thể. Đám người giàu có thi nhau khoe vũ đạo bắt mắt.
Quân Vũ đứng đối diện cô, một tay chắp sau lưng, tay còn lại chìa ra trước mặt, lịch sự cúi người mời cô nhảy cùng. Để hoàn thành nốt vở diễn nhạt nhẽo này đương nhiên An Nhiên không thể từ chối. Và như những gì đã nói lúc giao dịch, cô nắm lấy tay anh, bước ra giữa ánh đèn đang chiếu sáng rực rỡ.
Anh Nhiên đặt một tay dựa trên bờ vai săn chắc kia, tay còn lại đan vào tay Quân Vũ. Toàn thân anh to lớn đến nỗi có thể che hết cả người cô nếu nhìn từ phía sau.
Tiếng nhạc vang lên, khác với lần trước, giai điệu du dương vang bên tai, vừa trầm lặng vừa sâu lắng, làm cơ thể bỗng chốc nhẹ tựa lông hồng, cơ thể tự động uyển chuyển theo bản nhạc.
"Cô thật giống với người vợ trước của tôi!
Quân Vũ cúi đầu thì thầm bên tai An Nhiên, trong khoảnh khắc lắng đọng, trái tim cô đập liên hồi. Lời nói nhẹ nhàng như một câu nói đùa nhưng áp lực mang lại giống như đang khẳng định.
" Vậy chắc ngài yêu vợ mình lắm nhỉ ?"
Quân Vũ cười trừ. Cô không rõ nụ cười đó mang ẩn ý gì thay vào đó trong nụ cười của anh chứa rất nhiều điều khó nói.
Mãi lúc sau, anh mới nói tiếp.
"Nhưng cô ấy không biết uống rượu ! Tính cách cũng khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ve-nha-thoi-/3619379/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.