-Sáng hôm sau-------
Sáng nay cô đã dậy từ rất sớm để chuẩn bị về trường nộp báo cáo, tối hôm qua trợ lý đã đến và đưa báo cáo cho cô, anh đã giúp cô xem lại rất kỹ trước khi đưa cho CÔ.
Cô nhìn vào gương chỉnh lại quần áo xem lại tóc rồi cô quay người cầm lấy túi xách cầm tập hồ sơ nhìn vào gương một nữa mỉm cười rồi bước ra khỏi phòng với thần thái tràn đầy tự tin.
Cô bước xuống nhà, thấy anh đã đứng trước cửa đợi cô từ sớm. Bóng lưng cao lớn của anh toát lên vẻ điềm tĩnh, khiến cô đứng khựng lại ở cầu thang, không rời mắt mà nhìn anh thật lâu. Đột nhiên, anh quay người lại, ánh mắt gặp cô đúng lúc. Cô bất ngờ đến mức loạng choạng, suýt nữa ngã, nhưng may mắn tay cô kịp bám lấy thành cầu thang.
Gương mặt cô thoáng đỏ lên, ngại ngùng cố lấy lại bình tĩnh, rồi từ từ bước đến chỗ anh. Cô nhỏ giọng hỏi:
- Hàn Trạc Thần, anh... vẫn chưa đi làm sao?
Anh nhìn cô, ánh mắt dịu dàng và nuông chiều. Bước nhẹ nhàng lại gần cô, anh khẽ mỉm cười, rồi đưa tay xoa đầu cô một cách ân cần, giọng anh trầm ẩm:
- Anh đợi em!
Cô cảm nhận rõ sự ấm áp từ cái xoa đầu của anh. Cô ngước mắt nhìn lên, đối diện với gương mặt vừa lạnh lùng nhưng lại tỏa ra sự ấm áp và bao dung. Sự dịu dàng trong ánh mắt anh khiến cô phải ngây người, trái tim không khỏi rung động trước sự quan tâm ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-minh-hen-ho-di/3680053/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.