Kiều Gia Hân bước vào sân trường với dáng vẻ tự tin, bỏ qua những ánh nhìn soi mói và những lời bàn tán phía sau. Mái tóc cô nhẹ bay trong làn gió, từng bước chân mạnh mẽ và dứt khoát, hướng thẳng về phía phòng giáo viên để nộp báo cáo.
Khi hoàn tất, vừa định bước ra thì cô bắt gặp người bạn thân nhất - Lục Yên. Vừa thấy cô, Lục Yên mừng rỡ chạy nhanh tới, vòng tay ôm chầm lấy như hai người bạn đã xa cách từ lâu.
- Hân Hân à, tớ nhớ cậu lắm đó!
Lục Yên reo lên, giọng đầy niềm vui.
Cô thoáng bất ngờ, nhưng rồi dịu dàng nhìn Lục Yên, đôi mắt ánh lên nét thân thương. Cô khẽ đáp, giọng nhẹ nhàng và trìu mến:
- Lâu rồi mới gặp lại cậu, tớ cũng nhớ cậu lắm!
Bỗng, Lục Yên lui ra một chút, đôi mày hơi nhíu lại, ánh mắt chứa đầy lo lắng. Giọng cô nghiêm túc như đang tra hỏi:
- Tớ nghe nói... cậu kết hôn rồi? Là thật sao?
Cô lặng yên một lúc, nét mặt dần chuyển sang nỗi buồn khó nói. Cuối cùng, cô gượng cười, nhẹ nhàng đáp:
Thật ra... tớ chỉ gả thay cho Kiều Vi thôi.
Lục Yên sững sờ, ngạc nhiên đến mức không nói nên lời:
- Gả thay? Ý cậu là sao?
Cô khẽ thở dài, giọng nói chậm rãi nhưng rõ ràng:
- Người lẽ ra phải kết hôn là Kiều Vi. Nhưng vào ngày hôn lễ... chị ấy không
xuất hiện, nên tớ đã phải thay thế chị ấy.
Lục Yên nghe vậy thì nét mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-minh-hen-ho-di/3708889/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.