- Định đi đâu vậy?
Khả Vy xách túi đi thẳng ra cửa, lầm bầm to nhỏ gì đó, khuôn mặt hiện rõ bứcxúc - Tôi có việc!
- Là đi đâu? Tôi… chở cô đi! - Lạc Thiên nghĩ nhà có xe, anh đang nợ cô, sợcô có điều khó nói mà làm liều.
- Không cần thiết!
Vừa dứt lời cô đã tỏ thái độ tức tối với đôi giầy ngoài hiên. Vóc dáng và trangphục hiện thời cho thấy cô đang muốn thử sức với một bộ môn thể dục thể thaonào đó.
- Bây giờ đã 10h, nắng gắt, cô ra ngoài sẽ bị cảm nắng! - Lạc Thiên sinh nghihay cô chịu di chứng của cú sốc, có ai đời chạy vòng quanh công viên vào thờigian này trong ngày.
- Chuyện tầm phào! - Khả Vy cài cổng rồi lên một chiếc taxi, không bận tâm LạcThiên lo lắng vẩn vơ.
Anh không hiểu ý cô lắm, đừng bảo là cô đi trình báo cảnh sát khu vực chứ? Côvới anh đã có sự ràng buộc bởi cuộc hôn nhân ngày hôm qua, không cớ gì kêu anhra tòa vì « hiềm khích ».
Cuối cùng đem theo nỗi niềm bứt rứt không yên Lạc Thiên cũng quyết định rangoài. Anh tới gặp chiến hữu Trần Hùng và Tuấn Kiệt.
*
Khả Vy trên đường đến nhà Triệu Đông Kỳ để hỏi cho ra nhẽ ngọn ngành. Bộ quầnáo thể thao trên người nhằm mục đích tạo sự thoải mái khi vận nội công. Việctìm địa chỉ của Triệu Đông Kỳ không khó vì cô đã từng nghe nói về khu nhà, chỉcần hỏi thăm người dân xung quanh là được. Anh ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-la-vo/2697980/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.