Lạc Thiên trong trang phục áo comple trắng, anh hoàn thành việc xỏ găngtay. Các chuyên viên trang điểm chạy đi chạy lại, tất bật chỉnh chu cho chú rể.Thậm chí cô làm tóc phải bắc một chiếc ghế đứng lên xịt gôm và chuốt keo vì anhtương đối cao, người khác nhanh chóng thắt nơ cổ, một chuyên viên khác cẩn thậnkiểm tra đường chỉ, chu đáo đến từng chi tiết cho bộ lễ phục.
- Cho em gặp người mặc đồ chú rể được không? - Khả Vy thập thò bên cửa phòng,nếu nhìn kĩ qua màu mắt của kính áp tròng sẽ thấy đôi mắt cô rất buồn.
- Ơ này, cô dâu sao có thể gặp chú rể lúc này, cô dâu vẫn chưa đánh mặt xongmà, quay trở lại phòng tiếp tục đi! - Trưởng phụ trách lĩnh vực trang điểm yêucầu, đồng thời kéo tay Khả Vy về phía phòng dành cho cô dâu.
- Em chỉ gặp một chút thôi! Được chứ, vẫn còn những hai tiếng nữa mới tới giờhành lễ! - Khả Vy tiếp tục năn nỉ, nhìn cô có phần do dự mà lại tồi tội.
- Nhớ chú rể quá à, thôi vậy, gặp một lát thôi nhé!
- Dạ, em có vài điều muốn nói với anh ấy! - Khả Vy biết ơn, cô mỉm cười mà lòngchẳng thoải mái.
Những chuyên viên ngắm chú rể lại lần cuối, thấy ưng ý và ca tụng rồi mới rangoài để hai người tự do nói chuyện.
- Anh gì ơi, không phiền nếu tôi ngắm anh một lát nhé! - Khả Vy cất giọng nhỏ nhẹsợ phá vỡ sự mỏng manh trong ranh giới giữa hai người xa lạ, cô bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-la-vo/2697978/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.