Vừa thấy cô gái có đôi mắt vàng tuyệt hảo, nước da trắng ngà. Lăng Thần đã vội buông tay An Lạc ra.
Cô hụt hẫng, nhìn bàn tay lúc nãy còn được anh nắm chặt bây giờ lại buông lơi.
Cô gái tên Thanh Nhi quan trọng với anh lắm sao? Cô mới chính là vợ sắp cưới của anh mà.
Tim cô thoáng chốc quặn đau, Lăng Thần đứng sững chợt nhớ An Lạc ở bên.
Anh vội vã nắm tay cô, xoa nhẹ: "Xin lỗi anh nhất thời quay về quá khứ"
Người con gái đó là ai khiến anh buông tay? Người con gái đó là người em song sinh của người anh yêu đã khuất, Thanh Nhi em gái Hà Đan.
Anh đã hứa với Thanh Nhi sẽ không bao giờ yêu ai ngoài Hà Đan. Hoặc sẽ lấy người mà cô ấy chọn.
Bây giờ anh lại thất hứa đúng là khó xử, anh cứ tưởng Thanh Nhi đã định cư ở Anh không bao giờ quay lại.
Uất Noãn nhìn thấy An Lạc đã không vừa lòng nói lớn.
"Vào đi, đợi tôi ra đón hay gì?"
An Lạc hơi run được Lăng Thần che chắn nắm chặt tay đưa vào chỗ ngồi. Anh vẫn chưa dám đối diện với Thanh Nhi.
Đôi mắt cô nàng liếc liếc thoáng chốc nhếch môi vờ như ngạc nhiên lắm.
"Em không ngờ anh đã chọn cho mình tình yêu mới. Nếu chị Đan biết được người từng thề sẽ mãi yêu chị ấy lại yêu người khác chắc đau lòng lắm"
An Lạc nhìn sơ qua cũng biết cô nàng chẳng loại tốt lành gì . Đôi mắt đề phòng luôn nhìn mọi thứ xung quanh.
Lăng Thần lặng câm hình như dằn vặt điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854903/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.