"Xin chào, đông đủ dữ ta"
Lăng Thần bước tới, nhanh chóng ngồi xuống ghế, quên mất vợ sắp cưới của mình không còn chỗ để ngồi.
Tú Vy nhìn thấy cười trêu: "Anh đến đây một mình à"
Lăng Thần ngây thơ đáp lại: "Đâu có tôi còn đi chung với..."
Nói tới đây, anh mới chợt nhớ ra mình đã đánh mất sự ga lăng.
Quay đầu nhìn An Lạc mỉm cười, tự động đứng dậy kéo ghế cho cô.
"Em ngồi đi, anh đứng là được rồi"
Đặng Tâm thấy thế lên tiếng: "Để tôi lấy thêm ghế, mà thôi khỏi tôi còn công việc phải làm"
Nàng đứng lên đưa ghế cho Lăng Thần, còn mình tránh ăn cẩu lương nên chuồn là cách tốt nhất.
Chỗ ngồi đã sắp xếp cặp nào theo cặp nấy, Lăng Thần không quen Hoắc Cẩm. Nhìn Hoắc Cẩm mặt vừa lạnh, ánh mắt vừa sắc. Lăng Thần sợ không dám hỏi.
Trường Niên không hiểu mối quan hệ hiện tại ngây ngô ăn đậu phộng ngon lành. Mặc cho Tú Vy đẩy người vẫn chú tăm vào ăn.
Lăng Thần ngồi im thinh thít tay nắm chặt tay An Lạc run run. Hoắc Cẩm chòm người dậy, anh thoáng chốc giật bắn người.
Anh ta lấy đậu phộng trên bàn anh nhỏm mông chuẩn bị đề phòng chạy còn kịp.
Bây giờ Hoắc Cẩm mới để ý từng hành động của mình làm Lăng Thần sợ, ngồi yên cười thân thiện.
"Đừng sợ, tôi là Hoắc Cẩm anh họ của Tú Vy"
"Anh họ?"
"Đúng rồi"
Nghe giới thiệu anh không còn thấy sợ nữa đưa tay ra chào hỏi.
"Tôi là Lăng Thần chồng sắp cưới của An Lạc anh rể của Tú Vy. Chắc chúng ta ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854902/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.