Căn phòng hồi sức, một màu trắng tinh từ ga giường rèm cửa nhẹ nhàng bay bay.
Thiên Vũ sức khỏe đã ổn định chờ đến khi nào tỉnh lại thì thôi.
"Ninh An, anh sắp hết máu rồi nhanh nhanh"
"Chờ em tí em cứu bạn này cái đã"
"Anh của em sắp chết rồi không cứu lo cứu trai"
"Được rồi em tới đây"
Gia Minh cho rằng Thiên Vũ cực kỳ thích chơi game nên chúng quyết định chơi cạnh hai bên tai để anh thích mà tỉnh lại.
Chơi hết ván này tới ván nọ mà Thiên Vũ vẫn chưa tỉnh bọn nó chuyển sang song ca.
"Không phải tại anh"
"Cũng không phải tại em"
"Tại người xui khiến nên chúng mình xa nhau"
An Lạc mua cháo bước vào hoảng loạn đặt cháo xuống bàn kéo tụi nó ra mắng cho một trận.
"Hai con làm gì vậy hả? Thiên Vũ bị vậy chưa đủ thảm hay sao còn tra tấn bằng giọng hát nữa"
Gia Minh tỏ ra không biết gì bĩu môi: "Con có biết gì đâu? Nghe nói cậu thích nghe tụi con hát nên hát cho nghe thôi"
"Con còn trả treo nữa hả, ba mẹ con về rồi đấy. Có vẻ mẹ con rất giận còn Trường Niên khắp người đầy thương tích. Mau về giải quyết đi kìa"
Nghe nói ba mẹ về chúng vui mừng nhảy cẫng lên.
"Mama về rồi á. Chắc chắn có quà độc cho bọn con đây. Dì ở đây chăm sóc cậu đi nhé"
Tụi nó bỏ đi căn phòngtrở nên yên ổn hẳn.
An Lạc thở dài khi giải quyết hai tên nghịch ngợm bước tới ngồi xuống bên cạnh giường.
"Tình yêu chỉ khiến người ta đau khổ, nhưng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854869/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.