"A...nhẹ thôi"
"Xin lỗi, em đã cảnh báo đánh vào mặt rồi mà" Cô vừa thoa thuốc vừa giải thích.
"Ai mà bị em nói thật chứ, huhu mũi của tôi"
Hà Phong bù lu bù loa trách móc, Tú Vy nhẹ giọng dỗ dành.
"Mũi anh vẫn đẹp mà"
"Thôi nín đi em thương" Cô véo má anh mỉm cười.
Thoa thuốc xong mọi chuyện đâu lại vào đó cô không còn buồn, còn Hà Phong lại bị thương vì tội không nghe lời cảnh báo.
Cả hai tiếp tục đi dạo chơi trên con ngỗng đạp trên mặt hồ.
"A...anh đạp sao mà cứ xoay tròn vậy"
Hà Phong rất năng nổ trong việc đạp nhưng không biết lái kết quả xoay mòng mòng.
Cả hai dìu nhau xuống nghiêng ngả giống như mới đi tàu lượn siêu tốc.
"Ọe...lần sau anh không chơi trò này nữa đâu"
Hà Phong ngồi phịch xuống ghế mặt tái nhợt.
Tú Vy cũng ngồi xuống dựa đầu vào vai anh than vãn.
"Anh còn trách ai, đáng lí trò này rất lãng mạn bị anh phá nát rồi đấy"
"Hết mệt rồi, đi chơi tiếp thôi"
Anh thở phào mở mắt ra nắm tay cô chạy đi tiếp.
Hầu như tất cả trò chơi họ không bỏ thiếu bất kì trò chơi nào.
"Trời ơi, đi bộ chừng nào mới tới đây..phù.."
Giữa cái nắng gay gắt hắn vẫn kiên trì đi bộ đến chỗ hẹn.
Mới đi nữa đoạn đường đã thấm mệt tấp vào một cây xanh bên lề đường ngồi xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854840/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.