Cô không về bằng xe mà đi bộ hắn lặng lẽ đi theo dù muốn nói câu xin lỗi nhưng lại không làm được.
Đến đoạn đường vắng cô dừng lại ngồi xuống ghế đá bên tán cây thẩn thờ.
Hắn cũng đến và ngồi xuống nhưng lại không nói gì, mỉm cười nhìn cô.
"Bạn trai của em chắc tốt lắm"
Cô cười lạnh: "Đúng, anh ấy rất tốt anh ấy không bao giờ hỏi tôi muốn cái gì và thích làm gì? Chỉ muốn tìm cách buộc tội tôi trong khi mình là người có lỗi"
Câu trả lời của cô làm hắn biết được đâu mới là cách giải quyết tốt nhất thở dài nhìn dưới đất.
"Còn bạn gái của tôi tuyệt vời lắm, cô ấy không cần biết tôi đã làm những gì lặng lẽ chiều theo tôi. Hôm nay tôi bị hư xe nói đúng hơn là xe hết xăng đã đến trễ hẹn. Và cô ấy đã đi, tôi bắt gặp cô ấy cười vui vẻ với người đàn ông khác tôi lại ghen lòng lộn tra hỏi. Cô biết cô ấy nói sao không, đó là người yêu tôi. Cô ấy muốn gây hiểu lầm quá nhỉ"
Nói xong hắn mỉm cười nắm lấy tay cô khẽ vén nhưng sợi tóc dính chặt vào bờ má đỏ hồng.
"Nhưng tôi không tin, cô ấy chỉ yêu một mình tôi cô thấy đúng không?"
Cô nhìn hắn rưng rưng mỉm cười gục đầu vào vai.
Hình như cô đang khóc?
Hắn cảm nhận được những giọt nước nóng hổi thấm qua lớp áo mỏng ôm chặt lấy cô.
"Anh yêu em, anh tin tưởng em, anh xin lỗi đã để em khóc. Anh cho em cắn anh để trút giận"
Cô chòm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854841/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.