Người chờ người đợi đến mòn mỏi đồ ăn cũng gọi sẵn đến nguội lạnh đầy tiếng than thở.
"Đây là cách bạn trai em tiếp đãi anh sao?"
Cô không nói gì ngồi trầm ngâm đôi đũa trên tay liên tục chọc mạnh vào con gà lầm bầm.
"Anh không đến cũng không nói, hay là anh muốn cho tôi leo cây"
Hình như cô đang khóc khóe mi đỏ dần nheo lại ngăn không cho nước mắt chảy ra ngoài.
Đây không giống cô chút nào, cô có thể đợi cả ngày để xem một bộ phim mà tại sao khi đợi hắn một lúc cô có cảm giác như mấy thế kỉ.
Cô không chịu đựng nữa đứng dậy: "Em đi vệ sinh một lát"
Bước vào nhà vệ sinh cô chẳng muốn làm gì ngồi thẩn thờ như một con ngốc.
Nếu hắn không đến có thể nói cô có thể về nhưng lại không.
Suy nghĩ chỉ làm đầu thêm nặng nề rửa mặt bước ra ngoài.
Hà Phong ngồi chễm chệ chăm chú và màn hình điện nhận thấy cô đã đến lên tiếng.
"Nếu nhớ thì gọi đi buồn làm gì cho mệt óc"
"Anh phát hiện rồi sao?"
"Anh cũng có tâm lý của một cô gái đấy với lại chơi với em từ nhỏ không hiểu mới lạ"
Cô ngồi xuống: "Anh nhạy cảm quá nhỉ"
"Rồi đợi nữa không"Anh thở dài.
"Để em gọi thêm một cuộc nữa"
Cô lấy điện thoại ra ngần ngại cô sợ mình thất vọng chần chừ không muốn bấm.
Hà Phong liếc mắt bỏ điện thoại xuống giật lấy điện thoại trên tay cô tắt nguồn.
"Anh làm gì vậy"
"Nếu không chắc chắn chi bằng đừng gọi, đã một tiếng hắn ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854839/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.